dimanche 30 juin 2013

Tù nhân nổi dậy ở trại giam Z30A ở Xuân Lộc, Đồng Nai

Các phạm nhân xếp hàng nhập trại, sau giờ lao động tại trại giam Xuân Lộc
Các phạm nhân xếp hàng nhập trại, sau giờ lao động tại trại giam Xuân Lộc (2007, ảnh minh họa)
Courtesy Vietnamnet
Một vụ nổi dậy của tù nhân chính trị tại phân trại 1, trại tù Z30A ở Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai diễn ra sáng ngày hôm nay 30 tháng 6 năm 2013.
Nổi dậy cướp điện thoại báo ra ngoài
Thông tin từ cuộc gọi của điện thoại mang số 962467908 được chuyển ra ngoài cho biết một số tù nhân chính trị đang thụ án tại phân trại 1 của trại Z30A Xuân Lộc bắt giám thị có tên Hồ Phi Thắng làm con tin. Mục đích được nói nhằm phản đối việc đánh đập tù nhân và phần ăn bị cắt xén…
Chúng tôi nhiều lần gọi điện vào số điện thoại vừa nói từ lúc 11:30 sáng đến lúc 1 giờ chiều, nội dung cuộc gọi như sau:
Gia Minh: Có phải ông Hồ Phi Thắng không?
Trả lời: đang bận ăn cơm, chốc nữa gọi lại sẽ nói; 30 phút nữa gọi lại.
Theo như hẹn đúng 30 phút sau chúng tôi gọi lại nhưng máy đã bị cắt không thể liên lạc được.
Trong số những người tù chính trị đang bị giam tại phân trại 1, trại tù Z30 A Xuân Lộc, Đồng Nai, có ông Nguyễn Ngọc Cường bị kết án về tội rải truyền đơn chống Nhà Nước.
Người con của ông là Nguyễn Ngọc Trường Thi cũng từng bị giam tại đó ba tháng, cho biết nay ông bố là Nguyễn Ngọc Cường cũng ở đó với sáu tù chính trị khác trong đó có ông Trần Huỳnh Duy Thức, nhạc sĩ Việt Khang…
Tháng vừa rồi gia đình có đi thăm và biết bố đang bị nhốt chung với các anh em tù chính trị, gồm 6 người, trong một khu khoảng 100 mét vuông. Trong đó có những người là Trần Huỳnh Duy Thức, nhạc sĩ Việt Khang…
Cựu tù nhân chính trị Lê Thăng Long, người từng bị đưa ra xét xử trong cùng vụ án với ông Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung cho biết bản thân ông nhận được thông tin từ máy điện thoại mang số 962467908 về cuộc nổi dậy vào sáng ngày 30 tháng 6 vừa như sau:
Khoảng 11 giờ 30 tôi nhận được một cuộc điện thoại từ phân trại 1, trại giam Xuân Lộc gọi ra. Anh em trong đó thông báo cho tôi biết tình hình của trại giam: lúc khoảng 7-8 giờ sáng nay, anh em tù nhân đã nổi dậy và bắt giữ ông giám thị của Z30A, Hồ Phi Thắng. Nguyên nhân là việc đối đãi trong tù không được tốt; đặc biệt là đánh đập tù nhân, cắt xén khẩu phần ăn của tù nhân, cũng như không đáp ứng những yêu cầu chính đáng của anh em tù nhân.
Khoảng 11 giờ 30 tôi nhận được một cuộc điện thoại từ phân trại 1, trại giam Xuân Lộc gọi ra. Anh em trong đó thông báo cho tôi biết tình hình của trại giam: lúc khoảng 7-8 giờ sáng nay, anh em tù nhân đã nổi dậy và bắt giữ ông giám thị của Z30A, Hồ Phi Thắng
Ông Lê Thăng Long
Phân trại 1, tức K1 của trại giam Z30A trại giam Xuân Lộc là nơi có một số tù nhân lương tâm đặc biệt như ông Trần Huỳnh Duy Thức, nhạc sĩ Việt Khang, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng…
Cho đến lúc 11:30 và sau đó anh em trong đó vẫn làm chủ tình hình và giữ ông Hồ Phi Thắng.
Khu trại có mấy lớp tường và hàng rào xung quanh, biệt lập.
Theo kinh nghiệm ở những cuộc nổi dậy tương tự ở những trại khác, nếu lực lượng bên ngoài không dùng bạo lực thường họ đàm phán để trao đổi về các yêu sách của anh em tù nhân và sau đó diễn ra các bước tiếp theo để hai bên có những thỏa thuận, đáp ứng yêu cầu anh em tù nhân.
Khắc nghiệt với tù chính trị
Ông này cũng trình bày lại tình hình điều kiện nhà tù khi ông bị giam:
Khi tôi ở trại tạm giam điều kiện tương đối khắc nghiệt hơn. Đặc biệt trong thời gian đầu tôi không được tiếp xúc gì với gia đình hết. yêu cầu gặp luật sư cũng không được. Đó là những quyền căn bản nhưng không được đáp ứng; người ta lấy lý do vì an ninh quốc gia. Nhưng theo tôi đây là việc sử dụng những điều luật về an ninh quốc gia mơ hồ để hạn chế quyền của công dân. Những tù nhân chính trị khác cũng bị trường hợp này. Trong thời gian này còn bị gây sức ép rất nhiều như mớn cung, ép cung. Như trường hợp anh Thức họ nhốt vào xà lim kín khiến anh ngộp thở và sắp nguy hiểm đến tính mạng.
Khi vào tù thì cũng có những khắc nghiệt như yêu cầu phải nhận tội thì mới được điều kiện thăm nuôi của gia đình, hay giảm án…
Ông Lê Thăng Long cũng nhắc lại một trường hợp các tù nhân nổi dậy ở Trại giam A2 của Bộ Công An tại Khánh Hòa hồi ngày 28 tháng tư năm ngoái. Một số tù nhân sau vụ nổi dậy đó bị chuyển về trại Z30 A Xuân Lộc và kể lại cho ông này.
Xin được nhắc lại tại trại giam Z30A Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai là nơi từng giam giữ những tên tuổi như blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hài, Tạ Phong Tần trước khi bị chuyển ra bắc.

Những bài thơ yêu nước được sáng tác trong tù

le-quoc-quan-305
Luật sư Lê Quốc Quân tham gia biểu tình chống Trung Quốc hôm 8 tháng 7 năm 2012 tại Hà Nội.
AFP

Việt Nam có lẽ là đất nước có những bài thơ yêu nước được sáng tác trong tù nhiều nhất so với nền văn học thế giới. Nhà tù thời đại nào cũng là nơi giúp người hoạt động cách mạng có cơ hội suy nghĩ, gợi nhớ và nuôi duỡng ngọn lửa yêu nước bên trong bốn bức tường câm nín của trại giam. Bóng tối nhà tù kỳ diệu thay lại làm bùng vỡ ánh sáng trên dòng thơ của những con tim chói chang niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn cho đất nước, xã hội. Nguyễn Chí Thiện là một điển hình như thế.
Nếu thơ của Nguyễn Chí Thiện bay ra ngoài Việt Nam một cách khó khăn với nhiều câu hỏi về tính xác thực của tác giả thì những bài thơ yêu nước trong nhà tù hôm nay lại tiếp cận được với người đọc, người nghe nhanh chóng và căn cước của tác giả không ai có thể nghi ngờ, ngay cả khi tác giả những bài thơ ấy còn ngồi trong bốn bức tường tăm tối của nhà tù chờ ngày ra tòa xét xử.
Trường hợp thứ hai rơi vào luật sư bất đồng chính kiến Lê Quốc Quân, đang bị giam giữ tại nhà giam Hỏa Lò Hà Nội.
Nằm trong trại giam người luật sư ấy làm nên những câu thơ bén và âm ỉ cháy trong lòng người được đọc nó. Lê Quốc Quân làm thơ không để nổi tiếng vì với ông sự nổi tiếng từ thơ có lẽ là điều khôi hài vì con đường dẫn tới công lý, sự thật mà ông đang đi còn lắm chông gai. Thơ không thể thay thế chiếc giày êm ái mà chỉ bằng niềm tin vào tổ quốc mới có thể giúp ông vượt qua con đường khổ nạn.
Cảm hứng đến với thơ của ông không bằng cái lay động của gió, của cỏ cây hay tình tự của những yêu đương thường thấy. Thơ của ông quằn quại với sóng nước Biển Đông cùng những giòng máu đỏ mà quê hương đang chảy. Những giòng máu bất kể từ ngư dân hay người chiến sĩ, đối với tác giả, đều mặn như nhau và từ cái mặn nồng tươi rói ấy Lê Quốc Quân sáng bừng ra tình yêu nước tự nhiên của một công dân đối với non sông của mình.
Ngồi trong tù, Quân nghe rất rõ tiếng vỗ uất ức của những ngọn sóng Việt Nam. Cái âm thanh ấy làm thành thơ, thành hơi thở nặng nhọc của người tù Hỏa Lò vào ngày 25 tháng 3 năm 2013, cùng lúc Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chúc mừng Tập Cận Bình và chiếc tàu của ngư dân Việt bị Trung Quốc bắn cháy cabin!

Hỏa lò vọng sóng Biển Đông

Đọc vội trên ngay báo Nhân Dân của Đảng đủ làm dậy sóng lòng tôi.
Đêm nay!
Sóng biển đông uất ức vỗ vào nghềnh đá
Tha thiết gọi tên anh tên tôi.
Đêm nay!
Có đôi tay bất lực ghì vào song sắt
Da diết gọi Hoàng Sa-Trường Sa
Âm vang mãi của sóng giọng của người tù
Rơi vào khoảng không vô vọng!
Lũ giặc cướp tung hoành trên biển đông
Chúng lập tam sa xây nhà tù trên đảo.
Bắn giết hải quân cầm tù ngư phủ
Chúng cắt thông tin xua bình minh trên biển
Xô đổ cả hoàng hôn duyên hải
Đem đêm tối kinh hồn cho vợ con xóm nhỏ.
Biển đảo ta đây!
Tổ quốc ta đây, bao đời ông cha gìn giữ sao chỉ phản đối nước đôi?
Bởi lãnh đạo bị bao vây tứ phía
Chúng lấy học thuyết Tam vô làm vòng kim cô cầm tù não bộ.
Chúng lấy đại cục, phân mảnh lòng người.
Chia chác tài nguyên cướp con cá biển trong bữa cơm chiều con trẻ việt.
Chúng lấy tình môi-răng, căng mình giữ ghế tham quyền cố vị, vơ vét tài nguyên, bỏ đói cả tương lai dân tộc.
Ôi! Tây nguyên, biên giới, cà mau, thanh hóa
Vũng áng, thái bình nhan nhản dấu chân tàu
Hoa quả, gia cầm đồ dùng thức uống
Văn hóa phi trường, tràn ngập tiếng hoa.
Quê hương tôi đã mất thật rồi ư?
Không?
Sóng đã nổi từ trong ngục tối
Nơi anh em nhắm mắt biểu tình
Và lắng nghe tiếng đồng bào cùng bước
Hào khí đông A ngập tràn khóe mắt
Tiếng hô vạng dội một góc trời
Đứng lên đi như ông cha từng đã quét sạch bóng thù nước Việt vững ngàn thu!
Hoả Lò ngày 25 tháng 3 năm 2013
Trong cái nhà tù nổi tiếng ấy, người cha Lê Quốc Quân không thể không chạnh thương đối với những đứa con bé bỏng của mình. An,Thái, và Việt là tên gọi thương yêu, là nìêm tin của người cha vào tương lai của gia đình cũng như những ước mơ thầm kín thể hiện qua cái tên của từng mái đầu nhỏ bé, trong bài An Thái Việt ông nhắn nhủ:
Có tên khắc khoải trong tim óc
Dẫu rất bình yên An-Thái-Việt
Có đêm thao thức lòng đau tức
Ai nghĩ về ai nước mắt nhòa
An Hà năm nay lên lớp 6
Cha chưa về được để dạy thêm
Nghe lời bà dặn ngoan con nhé
Học giỏi chơi vui giúp mẹ Hiền
Thái Hà con ơi Cha nhớ lắm
Không biết bây giờ ai đón đưa
Nhớ khi cha con cùng đến lớp
Hay chốn vườn quê mãi sức đùa
Việt Hà con ơi cha vẫn thấy
Đôi chân công chính đang tập bước
Dẫu sớm đau thương có sá gì
Trên đường thiên lí bóng con đi
Cuộc đời vẫn thế đầy giông bão
Các con gắng sức trước gian lao
Giờ hãy ngủ đi bình an nhé !
Mai sớm cùng cha đón bình minh
Hỏa lò, xuân Q T
Người tù sống nhờ vào bạn tù. Họ chia sẻ cho nhau từng hạt cơm, miếng giẻ cũng như các mẩu chuyện vui buồn. Lê Quốc Quân chia sẻ cái nhìn, niềm trăn trở của nhà thơ về một vấn đề lớn hơn mà khó một người tù hình sự nào để ý tới: Vấn đề tự do dân chủ. Trong bài Tặng người bạn tù ông viết:
Bài thơ này tôi viết tặng anh
Người bạn tù chung manh chiếu rách
Sau song sắt đêm chúng mình tâm sự
Anh có nghe quá khứ vinh quang
Của nước Việt ngàn năm trung dũng
Khi giặc già lăm le bờ cõi
Hội nghị Diên hồng ông cha quyết đánh
Bến Bình than tướng trẻ bóp nát cam
Đại cáo bình Ngô vang dội trời nam
Bỗng tiền nhân như ngọc sáng dọi về
Tôi kể anh nghe hiện tại đau thương
Thời một đảng úp trùm toàn dân tộc
Nhân dân lầm than đói khổ đủ đường
Độc lập đó còn tự do không có
Tham nhũng thành quốc nạn tràn lan
Quyền tự do dân chủ không còn
Người tranh đấu bị giam vào ngục tối
Ta kể nhau nghe về tương lai tươi đẹp
Của Việt Nam trong hòa nhập toàn cầu
Dân chủ có mà nhân quyền cũng có
Và tự do cho tất cả mọi người
Đến lúc đó nước Việt của chúng ta
Không thua kém láng giềng xung quanh
Mà từ hôm nay đến đó còn xa
Còn nhiều việc chúng ta cần làm nốt
Chúng mình cùng gánh vác nghe anh!
Le-quoc-quan-anhbasam-250.jpg
Luật sư Lê Quốc Quân, anh Paulus Lê Sơn cùng một số người khác bị bắt giam khi đang đứng bên ngoài Tòa án Hà Nội hôm xử TS luật Cù Huy Hà Vũ 04-04-2011. Courtesy Anhbasam.
Là một luật sư, Lê Quốc Quân hiểu rõ thế nào là luật pháp. Hiểu rõ và tin tưởng vào những gì mình được học, được bồi dưỡng kiến thức tại nước ngoài. Người luật sư ấy tiếc thay lại không chịu bẻ mình uốn theo những gì mà tòa án Việt Nam muốn với những bản án bỏ túi xử theo chỉ thị chứ không theo pháp luật. Là một luật sư trẻ và mang nhiều hoài bão, Lê Quốc Quân dùng kíên thức luật pháp của mình để lên tiếng chống lại những sai trái của hệ thống tư pháp Việt Nam, hệ quả là cả hệ thống quay ngược lại tấn công ông và cuối cùng thì ông bị tước đi mảnh bằng mà bao nhiêu năm từng theo đuổi.
Những gai góc bất công trong chế độ không thể làm cho người tù Lê Quốc Quân khuất phục mà ngược lại chúng làm ông lớn lên, cứng cáp hơn trứơc những thử thách mà hệ thống tư pháp cộng sản muốn ông nhận lãnh.

Chí người ngục sỹ

Lúc lặng lẽ ngồi trong ngục tối
Là khi ta mưu sự cơ đồ
Đôi mắt nhắm mà lòng cuộn sóng
Chí bừng lên vang dội trăm miền
Ý chí ta vực thẳm núi cao
Trải rộng khắp bình nguyên đại mạc
Chí là hướng lung linh tâm bão
Bão lòng người thổi giữa nhân gian
Chí là hoa nở trong máu đỏ
Máu anh hùng chảy mãi thiên thu
Chí đã chín lòng ta đã quyết
Quyết đứng lên tranh đấu một phen
Vì nhân dân cơ cực bần hàn
Ý chí đó ngàn đời không đổi
Hỏa lò 4/2013
Không ít người cho rằng luật sư Lê Quốc Quân bị bắt vì chống Trung Quốc. Nếu nghĩ thật cặn kẽ, có người Việt Nam hiểu biết lịch sử nào mà lại không chống Trung Quốc, hay nói đúng hơn là chống tư tưởng Đại hán, bá quyền. Lê Quốc Quân có chống Trung Quốc cũng không phải là một ngoại lệ. Trước khi bị bắt ông đã có những bài thơ hùng tráng như bài Tổ Quốc Gọi Tên do chính ông tự đọc sau đây:
Đêm qua tôi nghe tổ quốc gọi tên mình.
Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa vang dội vào ghềnh đá
Tiếng tổ quốc vọng về từ biển cả
Nên bão tố dập dồn chăng lưới bủa vây
Tổ quốc của tôi. Tổ quốc của tôi
Bốn ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ, thắp lên ngọn đuốc hòa bình
Bao người đã ngã, máu của người nhuộm mặn sóng biển đông
Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình, chúng ngang nhiên chia cắt tôi và tổ quốc
Chúng dẫm đạp lên dáng hình đất nước
Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau
Sóng chập vào bình yên dẫn lối những con tàu
Sóng cuộn đỏ máu những người đã mất
Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc
Chín muơi triệu môi người thao thức tiếng Việt Nam
Chín muơi triệu người lấy thân mình che tổ quốc linh thiêng
Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố
Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa
Tôi lắng nghe tổ quốc gọi tên mình.
Người tù trẻ tuổi và đầy chí khí ấy sẽ ra tòa vào ngày 9 tháng Bảy này. Hầu như những người biết chuyện đều nhìn vào cái ngày xử án ấy với tâm lý chờ đợi một diễn biến khác với vụ xử của blogger nổi tiếng Điếu Cày với cùng tội danh trốn thuế. Lê Quốc Quân rất kinh nghiệm đối với chính quyền Việt Nam khi đã chuẩn bị sẵn cho mình tư thế trước tòa và tư thế trước công luận. Ông gửi một thư ngỏ ghi âm tiếng nói của mình để tránh trước những đòn thù dưới thắt lưng mà chính quyền có thể dành cho ông nếu không thể kết án ông một cách hợp pháp.

Thư ngỏ

Là một công dân Việt Nam luôn tha thiết với sự lớn mạnh của đất nước và dân tộc mình, tôi tin rằng chỉ có tự do dân chủ mới giải phóng con người đem lại sức mạnh Việt Nam phát triển.
Là một luật sư bất đồng chính kiến tôi có thể gặp những khó khăn hoặc bị tù đày. Bởi vậy tôi viết thư ngỏ này trình bày những điều phòng sau khi mình không được tự do thì sẽ có nhiều thông tin không chính xác.
Thứ nhất, với sự hiểu biết về pháp luật của mình tôi khẳng định rằng những hoạt động tranh đấu, những bài viết, những lời nói của mình là tốt đẹp và hoàn toàn vô tội theo pháp luật Việt Nam và luật pháp quốc tế.
Thứ hai, tôi không hoạt động vì quyền lợi của quốc gia nào khác ngoài tổ quốc Việt Nam. Tôi hoạt động để góp phần xây dựng xã hội dân sự. Tạo phong trào dân sự rộng rãi nhằm thực hiện nguyện vọng của nhân dân, thông qua cơ chế dân chủ và bằng phương pháp bất bạo động.
Thứ ba, tôi đã nhiều lần bày tỏ quan điểm và lập trường của mình về những vấn đề tự do dân chủ và nhân quyền. Tôi nỗ lực tối đa để bảo vệ nó trong mọi hoàn cảnh, tuy nhiên, nếu khi tôi không còn được tự do mà có những thông tin đi ngược lại với lý tuởng đấu tranh của mình thì cần được coi là không phản ảnh đúng với ý chí và lý trí của tôi. Những chứng cứ đó là hoàn toàn vô giá trị.
Thứ , tôi xin đón nhận mọi khó khăn như những món quà mà tổ quốc đã trao tặng cho mình. Tôi chịu trách nhiệm cá nhân về những hành vi của mình. Tôi sẵn sàng xin lỗi về những thiếu sót, nếu có, đối với anh em bạn bè. Nhưng việc sử dụng các hành vi của tôi để buộc tội, hoặc làm bằng chứng chống lại bất cứ ai đều là vô hiệu. Tôi phủ nhận hoàn toàn mọi bằng chứng liên quan làm phương hại đến các anh em khác đang tranh dấu vì một Việt Nam đổi mới, dân chủ, phát triển và giàu mạnh.
Cá nhân tôi luôn tin vào khát vọng và nỗ lực của chính nhân dân Việt Nam. Tôi tin rằng một ngày không xa chúng ta sẽ có được tự do dân chủ thực sự. Mọi người dân Việt Nam đều có thể bày tỏ quan điểm của mình một cách công khai. Có quyền mưu cầu hạnh phúc và thành công ngay trên chính quê hương Việt Nam yêu dấu này.
Trân trọng kính thư.
Tôi, luật sư Lê Quốc Quân xin cám ơn.
Những ngày gần đây Luật sư Quân đã gặp khá nhiều sách nhiễu trong nhà tù nhưng với ông có lẽ những sách nhiễu ấy không thề sánh bằng tình cảm người thương yêu ông dành cho một con người ái quốc. Vợ ông kể lại những diễn tiến mới nhất khi luật sư của ông kể lại cho bà biết ông sẽ tịch cốc một tuần lễ để tỏ lòng biết ơn những người thương yêu ủng hộ ông, bà nói:
Hiện tại anh Quân vẫn trong điều kiện khắc nghiệt trong tù vì bị phân biệt đối xử. Tin mới nhất hôm nay do luật sư cho biết anh Quân quyết định sẽ tịnh cốc từ ngày 23 tới ngày 30 tháng 6, anh sẽ chỉ uống nước và không phải là tuyệt thực, anh tịnh cốc thì chỉ uống nước lọc. Anh muốn chia sẻ với những người đang gặp khó khăn và muốn thực sự bày tỏ lòng cám ơn với mọi người đã ủng hộ, lên tiếng cho anh và cho gia đình.
Người tù nhân dũng cảm ấy đã chọn cho mình một hướng đi trung thực, không phản lại với công lý, với lương tâm và nhất là lòng ái quốc của một kẻ sĩ. Thơ của ông diễn tả tâm trạng khắc khoải của một người đi làm cách mạng, cuộc cách mạng Xô Viết Nghệ Tĩnh như những người dân Nghệ An quê hương ông từng làm.

20:00, Chúa nhật 30.06: Lễ cầu nguyện cho công lý và hòa bình tại nhà thờ Kỳ Đồng


VRNs (29.06.2013) – Sài Gòn – Theo thông lệ đã có từ hơn hai năm nay, lúc 20 giờ, Chúa nhật cuối tháng (30.06), tại DCCT Sài Gòn, số 38 đường Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn, có tổ chức thánh lễ và thắp nến cầu nguyện cho công lý hòa bình.

Nền kinh tế Việt Nam càng ngày càng suy sụp, xã hội càng ngày càng bất ổn, điều cần làm nhất trong lúc này là nhà cầm quyền phải gây dựng lại niềm tin cho người dân, nhưng trái lại họ lại gây ra thêm nhiều hoàn cảnh đẩy đất nước đến bế tắc hơn, và lòng dân trở nên lạnh nhạt với chính quyền. Thay vì thuyết phục dân bằng những việc phục vụ công ích thì họ lại tổ chức bắt bớ các bloggers, sách nhiễu các chức sắc tôn giáo, và ghép tội vu vơ cho luật sư nhân quyền và dân quyền.

Do đó, trong thánh lễ này, Ban tổ chức kính mời anh chị em cầu nguyện đặc biệt cho các ý sau:

- Cầu nguyện cho các chức sắc đang dấn thân trong việc liên kết các tôn giáo đã và đang bị nhà cầm quyền tấn công từ hành chánh đến côn đồ. Đặc biệt quý vị chức sắc thuộc Cao Đài giáo truyền thống, không do đảng cộng sản sắp xếp.

- Cầu nguyện cho luật sư Lê Quốc Quân, một người Công giáo nhiệt thành, dấn thân cho tự do dân chủ đất nước và bảo vệ quyền con người, nhưng đã bị bắt giam một thời gian dài. Sắp tới đây nhà cầm quyền sẽ xét xử luật sư Quân với tội danh “trốn thuế”. Chuyện trở nên lố bịch là trong nhiều năm liền những hoạt động của luật sư Quân không hề bị cảnh báo là vi phạm về thuế, mà ngược lại thường xuyên được nhận bằng khen về thành tích đã đóng thuế nhiều. Điều này cho thấy toàn bộ việc xét xử sắp diễn ra, ngày 09.07 này là một âm mưu nhắm vào những người công giáo muốn dấn thân cho công ích xã hội. 

- Cầu nguyện cho cử nhân công nghệ thông tin Đinh Nhật Uy, anh ruột của Đinh Nguyên Kha mới bị bắt gần đây. Anh bị bắt vào điều khoản của các bloggers, nhưng anh chưa viết gì cho ra một cái blog. Việc làm này của nhà cầm quyền gây cho ba anh là ông Chuộn khủng hoảng, gây cho mẹ anh lo lắng và nhất là gây cho người vợ sắp cưới đã ra như mất cơ hội kết hôn.

- Đặc biệt, chúng ta cầu nguyện cho Phaolô Trần Minh Nhật, một thanh niên Công giáo đang bị giam ở Nghệ An đã tuyệt thực từ hôm 21.06 đến nay để phán đối chính sách bất công của nhà tù và tình trạng lạm quyền vi phạm pháp luật của quản giáo và giám thị trại giam.

Thánh lễ cầu nguyện cho công lý và hòa bình cuối tháng 6 này sẽ do cha Antôn Lê Ngọc Thanh chủ tế và cha Giuse Lê Quang Uy giảng thuyết.

Tin thêm về tù nhân trại giam Xuân Lộc nổi loạn, bắt giám thị làm 'con tin'

Tù nhân trại tù Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai, nổi loạn sáng Chủ Nhật 30/6/2013. Tin tức sơ khởi được tù nhân gọi ra ngoài cho cựu tù nhân trại này, ông Lê Thăng Long, và ông kể lại với báo Người Việt.

Ông Lê Thăng Long, 46 tuổi, bị kết án hơn ba năm tù vì bị vu cho tội “âm mưu lật đổ chính quyền” cùng với các ông Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung và Lê Công Định. Ông ra tù ngày 4/6/2013 và hiện đang bị quản chế ở Sài Gòn. Dưới đây là các chi tiết tin tức về cuộc nổi loạn được ông thuật lại với báo Người Việt.

Trại giam Xuân Lộc thuộc tỉnh Đồng Nai. (Hình minh họa – Zing)
Người Việt: Thưa anh, anh có nghe nói gì về vụ tù nhân nổi loạn ở nhà tù Xuân Lộc sáng ngày Chủ Nhật 30/6/2013 không?

Lê Thăng Long: Khoảng 11 giờ rưỡi hơn, tôi được thông tin từ trại giam Xuân Lộc, Phân Trại 1 Đồng Nai của anh em tù nhân gọi điện ra thông báo về tình hình là anh em tù nhân Phân Trại 1  đã nổi giận. Họ bắt giam ông giám thị tên là Hồ Phi Thắng và đang làm chủ tình hình trại giam. Tới thời điểm đó thì Công An chưa vào được để giải thoát ông giám thị.

Nguyên nhân là đối xử với anh em tù nhân không tốt, trong đó liên quan tới đánh đập tù nhân, cắt xén các khẩu phần ăn của tù nhân, cũng như là không đáp ứng các nhu cầu chính đáng của tù nhân. Đặc biệt, trong trại giam này có một khu giam giữ tù nhân lương tâm trong đó có các anh Trần Huỳnh Duy Thức, nhạc sĩ Việt Khang, anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và một số tù nhân lương tâm khác.

NV: Ngoài những người anh vừa kể, dường như còn có một số tù nhân lương tâm là các tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo cũng bị giam ở đây?

LTL: Có một số tù nhân Phật Giáo Hòa Hảo bị giam giữ ở đây. Một số hết hạn tù đã được thả về.

NV: Vụ việc nổi loạn của tù nhân ở Xuân Lộc diễn ra bao giờ, thưa anh?

LTL: Bắt đầu từ 7-8 giờ sáng nay. Đến 11 giờ rưỡi thì anh em trong đó gọi điện ra báo tôi mới được biết.

NV: Theo anh, Phân trại 1 đó có khoảng bao nhiêu người?

LTL:  Tôi đã ở trong Phân Trại 1 đó trước khi ra, có khoảng một ngàn tù nhân. Toàn bộ trại giam Xuân Lộc có 5 phân trại. Một phân trại dành cho nữ, còn 4 phân trại dành cho nam. Mỗi phân trại có khoảng một ngàn tù nhân.

NV: Theo nhân xét của anh từ khi anh còn ở đó, cách đối xử của ban giám thị nhà tù có tệ hại không?

LTL: Như những gì anh em tù vừa phản ứng, thứ nhất là liên quan tới việc đánh đập tù nhân. Việc này vẫn xảy ra. Khi tôi ở trong đó, có những trường hợp tôi biết và cũng có lên tiếng. Hồi đó có giảm bớt nhưng vẫn còn. Riêng sự đối xử với tù nhân lương tâm vẫn còn rất là khắt khe.

Chẳng hạn như vừa rồi anh Cù Huy Hà Vũ phản ứng vì không được gặp vợ 24 giờ. Những tù nhân khác thì được gặp và đối với tù nhân lương tâm thì không được gặp chỉ vì không nhận tội. Vấn đề quy định như vậy rất là vô lý. Việc bảo vệ chính kiến của người ta thì không thể đem vào xem xét việc đánh giá người tù ở trong tù có chấp hành nội quy hay không mà không cho người ta gặp gỡ gia đình. Tức là có sự khắc nghiệt đối với tù nhân lương tâm.

Còn đối với các tù nhân hình sự nói chung thì những sự đối xử như đánh đập hay kỷ luật một cách nặng nề, thiếu sự tôn trọng các luật lệ mà nhà nước ban hành, hiện tượng đó vẫn còn phổ biến.

NV: Anh muốn nói luật thì có mà họ áp dụng tùy tiện?

LTL: Tình hình cách đây so với 20 năm thì có đỡ hơn nhưng nó vẫn diễn ra và có phần tinh vi hơn, kể cả chuyện phân biệt các tù nhân có tiền hay không có tiền trong việc xem xét giảm án, đặc xá, nghĩa là vẫn diễn ra rất nhiều.

NV: Xin cảm ơn anh đã dành cho cuộc phỏng vấn.

(Người Việt)

samedi 29 juin 2013

Cẩm Nang Luật 4 cho Bạn và Tôi - Dành cho Cư Dân Mạng


LCST xin được giới thiệu cùng các bạn Cẩm Nang Luật cho Bạn và Tôi tập 4, dành cho Cư Dân Mạng, do Luật của Sự Thật hợp tác cùng với Luật sư Nguyễn Thành thực hiện và xuất bản. Cẩm Nang này được xuất bản nhân dịp hàng loạt các bloggers, facebookers bị trù dập, bắt bớ và bỏ tù chỉ vì họ dám lên tiếng bày tỏ chính kiến và lý tưởng yêu nước của mình qua những dòng chữ trên mạng. Với niềm hy vọng có thể giúp các bạn ít nhiều hiểu thêm được các quyền lợi của mình, mà chính Hiến Pháp và các Bộ Luật Việt Nam qui định, chúng tôi xin được trình bày một số vấn đề mà hiện nay dân cư mạng đang rất quan tâm, qua dạng hỏi đáp. Xin mời quý bạn đón xem.
 
CẨM NANG 4
DÀNH CHO CƯ DÂN MẠNG

Luật sư Nguyễn Thành

Trước khi đọc cẩm nang ngắn này, xin bạn lưu ý rằng nó được viết dựa trên những văn bản pháp luật đang có hiệu lực vào ngày 29-6-2013.
Câu 1. Tôi có một blog / facebook cá nhân, vậy tôi có cần phải lưu ý những văn bản pháp luật nào có liên quan không?
Trước hết, bạn cần lưu ý rằng một vấn đề pháp luật có thể được điều chỉnh bởi một hệ thống các văn bản pháp luật từ Hiến pháp, cho tới luật, nghị định, thông tư,... Tuy nhiên, khi có một số văn bản đặc thù quy định về vấn đề đó, không có nghĩa là các văn bản khác không có liên quan. Ví dụ, chúng ta có một nghị định quy định trực tiếp đến blog, nhưng bản thân việc bạn viết blog còn liên quan đến quyền tự do ngôn luận của bạn được thừa nhận tại Hiến pháp.
Chúng tôi khuyến nghị bạn quan tâm đến một số văn bản sau đây:
1. Hiến pháp năm 1992, sửa đổi năm 2001.
2. Bộ luật hình sự số 15/1999/QH10 và Luật sửa đổi một số điều của Bộ luật hình sự số 37/2009/QH12. Đặc biệt lưu ý các điều sau:
- Điều 87. Tội phá hoại chính sách đoàn kết
- Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam
- Điều 121: Tội làm nhục người khác
- Điều 122: Tội vu khống
- Điều 226: Tội đưa hoặc sử dụng trái phép thông tin trên mạng máy tính, mạng viễn thông, mạng Internet.
- Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân
3. Luật Công nghệ thông tin
4. Nghị định 97/2008/NĐ-CP về quản lý Internet và thông tin điện tử
5. Nghị định 28/2009/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet.
7. Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội. Đặc biệt lưu ý các điều sau:
6. Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền năm 1948 của Liên hợp quốc.
7. Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị năm 1966 của Liên hợp quốc.

Câu 2. Blog / facebook có phải là một tài sản không?
Có. Theo quy định tại Điều 163, Bộ luật Dân sự năm 2005, tài sản bao gồm vật, tiền, giấy tờ có giá và các quyền tài sản. Ở đây, tài sản của bạn là quyền truy cập vào cơ sở dữ liệu của blog và quyền sở hữu trí tuệ đối với các nội dung bạn tải lên, kể cả mã nguồn blog (nếu mã nguồn đó là của bạn) và cách bạn sắp xếp các dữ liệu đó. Nói một cách khác, bạn là chủ sở hữu của tài khoản đăng nhập (username và password) và cơ sở dữ liệu của blog (database), cùng với quyền được truy cập và thao tác trên cơ sở dữ liệu đó.
Vì vậy, việc bạn sử dụng blog / facebook của bạn như thế nào, hoàn toàn là quyền của bạn, không ai được xâm phạm, trừ khi bạn cho phép họ làm thế.
Câu 3. Tôi có một blog cá nhân nhưng chạy trên tên miền riêng (www.abc.com). Liệu tôi có phải đăng ký với cơ quan nhà nước nào không?
Trường hợp bạn sử dụng tên miền quốc gia .vn thì bạn không cần quan tâm đến nội dung sau đây. Lý do là có thể là bạn đã phải khai báo đầy đủ thông tin cá nhân khi đăng ký tên trên miền đó rồi.
Nhưng nếu bạn sử dụng hay dùng các miền khác như .com, .net, .org, .asia,... thì bạn cần lưu ý đến một số quy định về thông báo tên miền.
Tại khoản 2, khoản 3 điều 23 Luật Công nghệ thông tin quy định như sau:
“2. Tổ chức, cá nhân sử dụng tên miền quốc gia Việt Nam ".vn" khi thiết lập trang thông tin điện tử không cần thông báo với Bộ Bưu chính, Viễn thông. Tổ chức, cá nhân khi thiết lập trang thông tin điện tử không sử dụng tên miền quốc gia Việt Nam ".vn" phải thông báo trên môi trường mạng với Bộ Bưu chính, Viễn thông những thông tin sau đây:
a) Tên tổ chức ghi trong quyết định thành lập, giấy phép hoạt động, giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh hoặc giấy phép mở văn phòng đại diện; tên cá nhân;
b) Số, ngày cấp, nơi cấp chứng minh thư nhân dân hoặc số, ngày cấp, nơi cấp hộ chiếu của cá nhân;
c) Địa chỉ trụ sở chính của tổ chức hoặc nơi thường trú của cá nhân;
d) Số điện thoại, số fax, địa chỉ thư điện tử;
đ) Các tên miền đã đăng ký.
3. Tổ chức, cá nhân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về tính chính xác của các thông tin quy định tại khoản 2 Điều này, khi thay đổi thông tin thì phải thông báo về sự thay đổi đó.”
Việc thông báo phải được tiến hành trên website thongbaotenmien.vn của Trung tâm Internet Việt Nam.

Câu 4. Nếu tôi dùng tên miền quốc tế (.com, .net,...) cho blog của mình mà không thông báo với cơ quan nhà nước thì sao?
Bạn có thể sẽ bị xử phạt, với số tiền từ 2 - 5 triệu đồng.
Điều 11, Nghị định 28/2009/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet quy định như sau:
“Phạt tiền từ 2.000.000 đồng đến 5.000.000 đồng đối với các hành vi sử dụng tên miền cấp cao khác tên miền “.vn” mà không thông báo với Bộ Thông tin và Truyền thông; khai báo thông tin không chính xác hoặc không cập nhật khi có thay đổi thông tin liên hệ đối với cá nhân đăng ký, sử dụng tên miền “.vn”.”

Câu 5. Tôi có được quyền ghi âm, đăng hình trên blog của tôi không?
Pháp luật không cấm bạn ghi âm, ghi hình để đăng trên blog / facebook. Tuy vậy, bạn cần lưu ý rằng ngoại trừ ở các địa điểm công cộng, việc ghi âm, ghi hình của bạn cần tuân thủ các quy định về Bảo vệ bí mật nhà nước (xem câu 7), quyền cá nhân đối với hình ảnh (Điều 31 - Bộ luật Dân sự) và quyền bí mật đời tư (Điều 38 - Bộ luật Dân sự). Ngoài ra, cá nhân và tổ chức có quyền thiết lập các quy định riêng để bảo vệ các thông tin của mình (bao gồm cả âm thanh, hình ảnh, dữ liệu khác,...), việc bạn xâm phạm khu vực thuộc sở hữu của họ để ghi âm, ghi hình có thể khiến bạn phải bồi thường một khoản tiền lớn cùng với án tù nhiều năm, tùy từng vụ việc cụ thể.
Rất tiếc, pháp luật Việt Nam chưa có quy định cụ thể về quyền cá nhân đối với hình ảnh và quyền bí mật đời tư nên cách giải quyết phụ thuộc vào quan điểm của tòa án đối với từng vụ việc.

Câu 6. Tôi ghi âm, ghi hình được một cảnh vi phạm pháp luật của nhân viên nhà nước khi họ đang thi hành công vụ, nếu đăng lên blog thì tôi có gặp vấn đề rắc rối pháp lý nào không?
Có thể có. Bạn cần lưu ý các quy định pháp luật đã nêu tại phần trả lời câu hỏi số 5.
Trường hợp bạn ghi âm, ghi hình ở khu vực cấm có chứa bí mật nhà nước, bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính với hành vi “quay phim, chụp ảnh, vẽ sơ đồ ở khu vực cấm” theo Điều 25, Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội. Số tiền bị xử phạt có thể từ 500.000 đ đến 2.000.000đ.
Tuy nhiên, nếu bạn ghi âm, ghi hình các hành vi vi phạm pháp luật của công an, cán bộ, công chức nhà nước không nằm trong các khu vực cấm, ví dụ như ở các địa điểm công cộng, ngoài đường hay cơ quan nhà nước thông thường,... thì bạn hoàn toàn không phải chịu một rủi ro pháp lý nào cả. Trên thực tế, số lượng các khu vực cấm rất ít, do đó, phạm vi để bạn thực hiện quyền ghi âm, ghi hình rất rộng.
Câu 7. Tôi là sinh viên, nếu tôi viết bài phê phán nhà trường hoặc chính quyền, tôi có thể bị đuổi học không?
Không. Bạn chỉ bị đuổi học hoặc kỷ luật theo các văn bản về Quy chế đào tạo đại học, cao đẳng sau đây:
1. Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ, ban hành kèm theo Quyết định số 43/2007/QĐ-BGDĐT ngày 15 tháng 8năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
2. Thông tư số 57/2012/TT-BGDĐT về việc sửa đổi, bổ sung một số điều của Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ ban hành kèm theo Quyết định số 43/2007/QĐ-BGDĐT ngày 15 tháng 8năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
3. Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy, ban hành kèm theo Quyết định số 25/2006/QĐ-BGDĐT ngày 26 tháng 6 năm 2006 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
4. “Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hình thức vừa làm vừa học” ban hành kèm theo Quyết định số 36/2007/QĐ-BGD&ĐT ngày 28 tháng 6 năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Theo đó, bạn chỉ bị đuổi học khi kết quả học tập của bạn không đạt yêu cầu hoặc bạn vi phạm điều cấm về thi hộ - tức nhờ người khác thi hộ. Không có điều gì liên quan đến việc bạn viết blog phê phán nhà trường hoặc chính quyền.
Bên cạnh đó, hành vi viết blog của bạn là hành vi độc lập của cá nhân, dựa trên quyền tự do ngôn luận được Hiến pháp bảo vệ, nhà trường hoàn toàn không được pháp luật trao quyền để hạn chế quyền tự do ngôn luận của bạn.
Nhà trường chỉ có thể can thiệp bằng cách khởi kiện bạn ra tòa án dân sự khi họ cho rằng bài viết phê phán nhà trường của bạn đã gây thiệt hại về uy tín hoặc vật chất cho nhà trường, theo quy định của Bộ luật Dân sự.
Câu 8. Tôi là sinh viên, nhà trường có quyền yêu cầu tôi gỡ bài viết trên blog / facebook của mình không?
Không. Lý do tương tự như phần trả lời cho câu hỏi trên.
 
Câu 9. Tôi có được ghi hình ở khu vực có cắm biển “Cấm quay phim, chụp ảnh” không?
Đối với vấn đề này, bạn cần quan tâm đến các văn bản sau đây:
1. Pháp lệnh số 30/2000/PL-UBTVQH10 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về Bảo vệ bí mật nhà nước.
2. Nghị định số 33/2002/NĐ-CP của Chính phủ quy định chi tiết thi hành Pháp lệnh Bảo vệ bí mật nhà nước.
3. Quyết định số 160/2004/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ về việc xác định địa điểm cấm, khu vực cấm.
4. Thông tư số 12/2002/TT-BCA(A11) của Bộ Công an hướng dẫn thực hiện Nghị định số 33/2002/NĐ-CP.
5. Quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương về các địa điểm cấm cụ thể trên địa bàn.
Theo đó, các cơ quan nhà nước chỉ có quyền đặt biển cấm tại các cơ sở, địa điểm chứa bí mật nhà nước, bao gồm các cơ sở quốc phòng, an ninh, khu vực biên giới, kho dự trữ chiến lược quốc gia và một số địa điểm khác (bao gồm cả một số địa điểm tạm thời trong tình huống nghiêm trọng). Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ trưởng Bộ Công an và Chủ tịch UBND cấp tỉnh có quyền ra quyết định về các khu vực cấm cụ thể, nhưng không được trái với quy định của các văn bản có hiệu lực cao hơn.
Do vậy, có mấy vấn đề cần lưu ý:
      Khu vực cấm cụ thể phải nằm trong quyết định của cấp có thẩm quyền nhưng không trái với danh sách các khu vực cấm trong Quyết định 160 của Thủ tướng Chính phủ. Không ai được quyền cắm biển cấm ngoài các khu vực trong danh sách này.
      Khu vực cấm, dù đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt, phải đặt biển cấm theo quy định của Thông tư 12 của Bộ Công an. Nếu không có biển cấm thì người dân không có nghĩa vụ phải chấp hành.
      Tuy vậy, các quy định này chỉ có phạm vi áp dụng đối với các cơ sở chứa bí mật nhà nước và các địa điểm công cộng trong tình huống nghiêm trọng. Đối với các cơ sở thuộc sở hữu tư nhân, sở hữu của pháp nhân,... thì họ có toàn quyền đặt ra quy định cấm trong phạm vi khu vực mà họ sở hữu. Kiến trúc cảnh quan của các cơ sở này thuộc về cảnh quan công cộng, nên bất kỳ ai cũng có quyền ghi hình từ bên ngoài diện tích của các cơ sở đó.
Trường hợp bạn ghi hình tại khu vực cấm, bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính (xem thêm Câu 6).
Câu 10. Công an có quyền tịch thu máy ảnh và máy vi tính của tôi không?
Không ai có quyền tịch thu tài sản của bạn, trừ trường hợp bạn dùng nó để thực hiện các hành vi vi phạm hành chính hoặc phạm tội hình sự.
Điều 4, Nghị định 73/2010/NĐ-CP quy định rõ tịch thu tang vật, phương tiện được sử dụng để vi phạm hành chính là hình thức xử phạt bổ sung, ngoài hai hình thức xử phạt chính là cảnh cáo và phạt tiền.
Điều 76, Bộ luật Tố tụng hình sự cũng quy định rõ công cụ, phương tiện phạm tội thì bị tịch thu, sung quỹ nhà nước hoặc bị tiêu hủy.
Như vậy, khi bạn không dùng máy ảnh, máy vi tính vào các hành vi vi phạm hành chính hoặc hành vi phạm tội (dù rằng các hành vi này có thể bất hợp lý và vi phạm quyền con người) thì không ai có quyền tịch thu của bạn.
Câu 11. Tôi có thể đến tòa án để đưa tin không?
Có. Trừ một số trường hợp đặc biệt, về cơ bản các vụ án đều phải xét xử công khai và mọi người đều có quyền tham dự, kể cả cho mục đích đưa tin. Trước khi đưa vụ án ra xét xử, tòa án thụ lý phải nói rõ việc xét xử là công khai hay xử kín.
Điều 18. Xét xử công khai (Bộ luật Tố tụng hình sự 2003)
Việc xét xử của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do Bộ luật này quy định.
Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, thuần phong mỹ tục của dân tộc hoặc để giữ bí mật của đương sự theo yêu cầu chính đáng của họ thì Toà án xét xử kín, nhưng phải tuyên án công khai.
Điều 15. Xét xử công khai (Bộ luật Tố tụng Dân sự 2004)
1. Việc xét xử vụ án dân sự của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do Bộ luật này quy định.
2. Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, giữ gìn thuần phong mỹ tục của dân tộc, giữ bí mật nghề nghiệp, bí mật kinh doanh, bí mật đời tư của cá nhân theo yêu cầu chính đáng của đương sự thì Toà án xét xử kín, nhưng phải tuyên án công khai.
Điều 17. Xét xử công khai (Luật Tố tụng hành chính 2010)
Việc xét xử vụ án hành chính được tiến hành công khai. Trường hợp cần giữ bí mật nhà nước hoặc giữ bí mật của đương sự theo yêu cầu chính đáng của họ thì Toà án xét xử kín nhưng phải tuyên án công khai.

Câu 12. Tôi có quyền giữ bí mật danh tính, tài khoản đăng nhập và nguồn tin của mình khi viết bài trên blog / facebook không?
Có. Danh tính (hay thông tin nhân thân của bạn) là quyền nhân thân của bạn được quy định trong Bộ luật Dân sự. Bạn có toàn quyền quyết định việc sử dụng nó ra sao khi viết blog. Nguồn tin của bạn và tài khoản đăng nhập là thông tin riêng của bạn, quyền của bạn đối với thông tin này là một quyền tài sản theo quy định của Bộ luật Dân sự, không ai có quyền buộc bạn phải cung cấp tài sản của bạn cho người khác.
Bạn không có nghĩa vụ phải khai báo với bất kỳ ai (kể cả cơ quan công an) về việc bạn có phải là chủ sở hữu blog hay là tác giả của bất kỳ bài viết nào hay có liên quan đến bất kỳ nguồn tin nào. Trong mọi trường hợp, những người đưa ra cáo buộc có nghĩa vụ phải chứng minh sự liên quan của bạn đối với blog, chứ bạn không có nghĩa vụ phải chứng minh là mình vô tội hoặc không có liên quan.
Câu 13. Nếu tôi bị bắt, công an có quyền bắt tôi khai báo mật khẩu của các tài khoản online của tôi không? 
Bất kỳ ai, kể cả công an, cũng chỉ có quyền đề nghị bạn khai báo mật khẩu các tài khoản của bạn chứ không có quyền bắt ép bạn phải khai báo. Việc bạn đồng ý hay không là quyền của bạn. Mời bạn xem thêm câu 10.
Câu 14. Tôi có phải chịu trách nhiệm về những bình luận (comment) của người khác trên blog / facebook của tôi không?
Pháp luật Việt Nam chưa từng có quy định cụ thể nào về trường hợp này. Tuy vậy, nội dung bình luận của người khác thuộc về quyền tự do ngôn luận của người bình luận theo quy định tại điều 69 của Hiến pháp 1992 và họ phải chịu trách nhiệm về việc thực hiện quyền này của mình. Chủ sở hữu blog / facebook không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm về phát ngôn của người khác, ngay cả khi phát ngôn đó được đăng trên blog của mình.
Để có một so sánh gần gũi, chúng ta có thể coi blog là nhà mình, và người bình luận là khách. Bạn mở cửa cho khách ra vào tự do ở nhà mình không có nghĩa là bạn phải chịu trách nhiệm về những phát ngôn của họ trong nhà của bạn.
Câu 15. Nếu tôi viết bài phê bình nhà nước, tôi có thể bị cáo buộc những hành vi nào?
Hành vi phê phán chính quyền nằm trong quyền tự do ngôn luận của bạn được quy định tại điều 69 Hiến pháp 1992:
Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

Quyền tự do ngôn luận của bạn cũng được thừa nhận tại Tuyên ngôn quốc tế về Nhân quyền năm 1948 của Liên hợp quốc, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966 và các điều ước quốc tế khác về nhân quyền mà Việt Nam tham gia.
Điều 19 - Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966
1. Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp.
2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội.

Do vậy, xét về mặt Hiến pháp quốc gia và pháp luật quốc tế, bạn có quyền được tự do phát biểu về mọi vấn đề, với mọi thái độ, miễn là phát biểu của bạn không xâm hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của các cá nhân, tổ chức khác trong xã hội. Đây là quy định mang tính phổ quát trên toàn thế giới và được chính Việt Nam, với tư cách là một thành viên Liên hợp quốc - tham gia và ký kết. Theo đó, phê phán chính quyền không nằm trong phạm vi hạn chế quyền tự do ngôn luận. Nếu bạn xâm phạm đến quyền hoặc lợi ích hợp pháp của cá nhân, tổ chức khác, tất cả rủi ro bạn phải chấp nhận là nguy cơ bị cá nhân, tổ chức đó khởi kiện ra tòa án dân sự để yêu cầu bạn xin lỗi và bồi thường cho họ.
Tuy vậy, ở Việt Nam, bạn có thể chịu nhiều rủi ro hơn. Bạn có thể bị khép vào các tội được nêu trong câu hỏi số 1 của cẩm nang này, đặc biệt là hai điều sau của Bộ luật Hình sự:
      Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
      Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân.
Hoặc bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính theo quy định tại Nghị định số 73/2010/NĐ-CP:
      Điểm i, khoản 3, điều 7. Lợi dụng quyền tự do dân chủ, tự do tín ngưỡng để lôi kéo, kích động người khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân. Mức phạt dao động từ 1.000.000 đ đến 2.000.000 đ.
Đây là những cáo buộc mà chính quyền Việt Nam hiện nay thường khép cho những người bày tỏ ý kiến bất đồng với nhà nước, bao gồm cả các bloggers. Hình phạt có thể lên đến 20 năm tù cho điều 88 và 7 năm tù cho điều 258 Bộ luật Hình sự. Bạn có thể tìm hiểu thêm thông qua các vụ án Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Hải (blogger Điếu Cày), Lê Nguyễn Hương Trà (tức blogger Cô Gái Đồ Long) hay mới đây nhất Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.

Câu 16. Nếu tôi viết bài phê bình một cá nhân khác, tôi có thể gặp phải những rủi ro pháp lý nào?
Bạn cần lưu ý phê phán cá nhân nhưng dừng lại ở mức độ nhất định để không vướng phải những rủi ro pháp lý. Nếu không, bạn có thể cùng lúc phải chịu hai loại trách nhiệm pháp lý: trách nhiệm hành chính/hình sự và trách nhiệm dân sự.
Về mặt hành chính, bạn có thể bị xử phạt từ 100.000 đ - 200.000 đ với hành vi “có cử chỉ, lời nói thô bạo, khiêu khích, trêu ghẹo, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác” tại điều 7, Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội.
Về mặt hình sự, bạn có thể bị khép vào tội làm nhục người khác tại Điều 121 (với mức án lên tới 3 năm tù) hoặc tội vu khống tại Điều 122 Bộ luật hình sự (với mức án lên tới 7 năm tù).
Về mặt dân sự, nếu người bị hại có yêu cầu, bạn có thể phải công khai xin lỗi và bồi thường thiệt hại cho họ vì đã xâm phạm đến danh dự, nhân phẩm, uy tín của họ, vốn được bảo vệ bởi điều 37 Bộ luật Dân sự.
Điều 37. Quyền được bảo vệ danh dự, nhân phẩm, uy tín
Danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.

Có ba khoản mà bạn có thể phải bồi thường theo quy định tại điều 611 Bộ luật Dân sự.
Điều 611. Thiệt hại do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm
1. Thiệt hại do danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân bị xâm phạm, thiệt hại do danh dự, uy tín của pháp nhân, chủ thể khác bị xâm phạm bao gồm:
a) Chi phí hợp lý để hạn chế, khắc phục thiệt hại;
b) Thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút.
2. Người xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín của người khác phải bồi thường thiệt hại theo quy định tại khoản 1 Điều này và một khoản tiền khác để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người đó gánh chịu. Mức bồi thường bù đắp tổn thất về tinh thần do các bên thoả thuận; nếu không thoả thuận được thì mức tối đa không quá mười tháng lương tối thiểu do Nhà nước quy định.

Câu 17. Nếu tôi phê bình một người khác trên blog nhưng đổi tên của người đó rồi, tôi có gặp rủi ro pháp lý nào nữa không?
Có thể có. Nếu những thông tin bạn nêu ra trong bài viết đủ để khiến người đọc cho rằng bạn đang ám chỉ đến một cá nhân, tổ chức nào đó (không cần thiết phải trùng khớp với cá nhân, tổ chức mà bạn đang nhắm đến) và gây ra thiệt hại cho cá nhân, tổ chức đó, bên bị hại có thể khởi kiện bạn ra tòa yêu cầu bạn xin lỗi và bồi thường, tương tự như trường hợp bạn không đổi tên của họ trong bài viết.
Đây là thực tế đã xảy ra với trang tin kenh14.vn, liên quan đến một bài viết họ ám chỉ ca sĩ, diễn viên Lê Ngân Khánh.

Câu 18. Vượt tường lửa để vào các trang mạng bị chặn có vi phạm pháp luật không?
Chỉ khi nào nhà nước ban hành và công bố một văn bản quy định người dân không được phép truy cập vào một trạng mạng nào đó, thì việc bạn cố truy cập mới trở thành vi phạm pháp luật. Hiện nay trong hệ thống pháp luật Việt Nam không có một văn bản như vậy, do vậy việc bạn truy cập vào bất kỳ trang mạng nào (dù là vượt tường lửa hay không), đều không phải là vi phạm pháp luật.

Câu 19. Các công ty nước ngoài như Google, Facebook, Wordpress có bắt buộc phải cung cấp dữ liệu cá nhân của tôi cho nhà nước không?
Pháp luật Việt Nam không chi phối được tới các công ty có quốc tịch nước ngoài, trừ khi họ cung cấp dịch vụ cho bạn thông qua chi nhánh ở Việt Nam. Trường hợp một công ty nước ngoài có chi nhánh ở Việt Nam nhưng chi nhánh này không liên quan đến dịch vụ bạn sử dụng, hoặc có liên quan đến dịch vụ bạn sử dụng nhưng không quản lý dữ liệu cá nhân của bạn, thì pháp luật Việt Nam cũng không thể điều chỉnh tới. Do vậy, họ không bị bắt buộc phải cung cấp dữ liệu cá nhân của bạn cho nhà nước.

Blogger Nguyễn Hữu Vinh nói về Ls. Lê Quốc Quân và những vụ án 'trốn thuế'


Bloger Nguyễn Hữu Vinh
Kính thưa quí thính giả, ngày 9 tháng 7 sắp tới, tòa án Tp. Hà Nội sẽ mở phiên toà hình sự sơ thẩm, xét xử LS Lê Quốc Quân về cái gọi là tội trốn thuế. Sau khi đọc bản cáo trạng của Viện kiểm sát Hà Nội, blogger Nguyễn Hữu Vinh đã có cuộc trao đổi với phóng viên Vân Quang; mời quí thính giả theo dõi.

Vân Quang: Xin chào anh Nguyễn Hữu Vinh. Thưa anh, vào ngày mồng 9 tháng 7 sắp tới toà án Hà Nội sẽ đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án hình sự về cái gọi là trốn thuế của luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân. Là một người bạn đã nhiều năm hiểu biết về Lê Quốc Quân, anh nghĩ gì về vụ án này?
JB Nguyễn Hữu Vinh: Thứ nhất là tôi với Lê Quốc Quân cũng biết nhau khá lâu, trước hết vì chúng tôi là những người tín hữu Công giáo với nhau, thường gặp nhau ở nhà thờ và anh em hiểu nhau, có một số công việc trong Giáo hội, ...thì tôi nhận xét Lê Quốc Quân là một người rất sôi nổi, rất nhiệt tình và rất là hy sinh trong những công việc chung của Giáo hội cũng như là một người dấn thân cho những công việc xã hội chống lại bất công, suy thoái, những vấn đề của xã hội mà không đúng với luật pháp.
Nhận xét của tôi về Lê Quốc Quân là trong quá trình tiếp xúc, nói chuyện, tôi thấy Lê Quốc Quân là người khá chặt chẽ, chú ý và tuân thủ luật pháp trong cuộc sống. Vì vậy khi nhận được thông tin anh bị bắt về tội trốn thuế thì tôi cũng rất là ngạc nhiên, bởi vì chúng tôi cũng đã có một số lần tranh luận với Lê Quốc Quân về vấn đề trốn thuế, về hậu quả của những việc có thể xẩy ra trong quá trình làm ăn. Thế nhưng Quân có nói với tôi là trong tất cả những vấn đề đó thì không có gì đáng ngại, bởi vì Lê Quốc Quân là người làm ăn rất nghiêm túc và rất tin tưởng vào một nhà nước pháp luật, pháp quyền. Do đó mọi vấn đề, dù là đồng ý hay không đồng ý, dù là tốt hay không tốt về bản chất, sự việc; nhưng Quân vẫn tin tưởng rằng việc nào sẽ ra việc đó. Cho nên việc xảy ra hôm nay về vụ án trốn thuế này thì tôi cũng rất là ngạc nhiên. Tôi cũng không hiểu rõ nội dung, sự tình của vụ án và quá trình đó như thế nào, nhưng đây chỉ là nhận xét cá nhân và tôi thấy là việc này cũng khá ly kỳ trong vụ án này. Tôi chưa rõ người ta đang định trong vụ án này là gì, nhưng tôi thấy trong đó có nhiều vấn đề đặt khá nhiều nghi vấn cho những người như chúng tôi, là những người tuy ít hiểu biết về pháp luật nhưng có những quan tâm.
Vân Quang: Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam hiện nay có nhiều vụ án gọi là 'trốn thuế' đã xảy ra, nhưng sau đó lại chuyển hướng sang vấn đề khác; thí dụ như Điếu Cầy, sau một thời gian thi hành án gọi là trốn thuế thì lại bị chuyển sang một vụ án gọi là chính trị, trong khi đó thì ông đang ở trong nhà tù với bản án đến cả 12 năm. Ông Cù Huy Hà Vũ lúc đầu thì bị bắt vì cái vụ án gọi là 'Hai bao cao su' rồi sau lại chuyển sang thành vấn đề chống đối nhà nước, cũng là vụ án tới 7 năm tù. Bây giờ lại đến Lê Quốc Quân cũng 'trốn thuế', thì không hiểu diễn tiến sẽ đi đến đâu, thì theo ông, ông bình luận gì về cái vụ án gọi là 'trốn thuế' hiện nay?
JB Nguyễn Hữu Vinh: Thưa ông, trong thực tế thì tôi thấy có nhiều vụ án mà dùng lý do nọ để bắt về tội kia thì đã xảy ra khá nhiều. Vụ án của Điếu Cầy như ông vừa nhắc đến chẳng hạn, thì ông ta bị bắt, rồi sau đó bị kết án 30 tháng tù giam, mặc dù lúc bấy giờ đã có rất nhiều người khẳng định là kết trốn thuế đối với Điếu Cầy là việc trái pháp luật. Về các nguyên tắc, các qui định, các điều luật Việt Nam đã qui định rõ rang, nhưng Điếu Cầy vẫn bị kết tội trốn thuế 30 tháng tù giam. Điều đáng ngạc nhiên nữa là sau khi ông bị kết tội 30 tháng tù giam thì ông không được thả về mà ông lại tiếp tục bị giam giữ trở lại để tiếp tục có một bản án khác liền kề sau đó. Cho đến gần đây thì có những tờ báo nói huỵch toẹt ra là vì những tội chống đối nhà nước nên ông bị bắt vào năm 2008.

Đấy bản chất của vụ án là vậy. Cũng như vụ án ông vừa nhắc đến thứ hai là vụ ông Cù Huy Hà Vũ, từ hai bao cao su đã qua xử dụng để chuyển thành tội chống đối nhà nước, thì đó là những vụ án mà nó gần như là điển hình mà ông Cù Huy Hà Vũ cho rằng đấy là nỗi nhục nhã của nền hình sự nước nhà cũng như trong <... nghe không rõ...> ... vụ án điển hình trên thế giới. Vậy thì vụ án Lê Quốc Quân trốn thuế, tôi chưa biết được thực chất của vấn đề trốn thuế đến đâu, như thế nào; nhưng qua những bản cáo trạng mà cơ quan Viện kiểm sát đưa ra, thì tôi thấy.... mình không phải là các nhà làm luật, luật gia hay luật sư; nhưng mà trong đó có nhiều điều tạo cho người ta sự nghi ngờ, tạo cho người ta những điều mà người ta cảm thấy vấn đề ở đây là vụ án này có tính chất nào đó khác hơn. Chẳng hạn như căn cứ trong cáo trạng của Viện kiểm sát Nhân dân Tp. Hà Nội đã đưa ra thì không thấy có một quyết định nào, cái cơ sở đề nghị nào là ông Quân đã phạm tội trốn thuế, hoặc là có những hành động như thế này đề nghị cơ quan công an điều tra. Hay là cơ quan công an điều tra tất cả mọi trường hợp trốn thuế trên đất nước này mà không cần một cơ quan thuế nào đó, một cơ quan chức năng nào đó ra một quyết định nào; mà trong hồ sơ của bản cáo trạng thì hầu hết chỉ có căn cứ các quyết định khởi tố hình sự, căn cứ quyết định khởi tố bị can, căn cứ các quyết định bị can số nọ số kia mà thôi, chứ không có một quyết định nào là điều 36, 166, 167 của luật tố hình sự. Không có một cơ sở nào, tức là một người nào đề nghị, hoặc là một cá nhân nào, hoặc là một tổ chức - mà đặc biệt là cơ quan thuế - đề nghị cơ quan công an điều tra về việc trốn thuế của Lê Quốc Quân; chưa thấy có văn bản đó.
Đó là điều thứ nhất. Điều thứ hai là ngay trong văn bản cáo trạng đó cho thấy một điều rõ ràng là bản cáo trạng của Viện kiểm Sát Nhân Dân Tp. Hà Nội đã kết tội dựa trên lời khai của những người liên quan, chẳng hạn như những nhân viên của Lê Quốc Quân, những người ký kết hợp đồng, rồi những đơn vị cùng mua bán hàng. Nhưng điều cơ bản nhất là những chứng cớ rõ ràng còn đó, là chữ ký của họ, hợp đồng còn đó, các phiếu nhận, phiếu thu, phiếu chi, và tất cả điều đó cho thấy nhận tiền như thế nào, rồi giao tiền ra làm sao, chữ ký của họ,… thì hầu như không được đếm xỉa. Vậy thì điều này rất là vô lý ở chỗ là một cơ quan điều tra phải biết rằng là trong tất cả mọi vụ án có một nguyên tắc là người ta trọng chứng cứ hơn là lời cung. Và chính trong bộ luật tố tụng hình sự Việt Nam cũng đã qui định rõ ràng, tức là theo điều 72, lời khai của bị can, bị cáo chỉ có thể coi là chứng cứ nếu phù hợp với các chứng cứ khác và không được dùng lời nhận tội của bị can, bị cáo làm chứng cứ duy nhất để kết tội. Trong khi ở đây thì những lời khai của người này, người kia tại cơ quan điều tra, mà ở cơ quan điều tra thì người ta khai cái gì chỉ có cơ quan điều tra và họ mới biết được; còn tất cả những hợp đồng, giấy tờ, chứng cứ, rồi dấu đen, dấu đỏ, rồi những giờ này khác,…. đúng qui định của nhà nước thì không được xét đến, là những chứng cứ để chứng minh là vô tội. Một cơ quan điều tra, cơ quan tòa án phải suy xét theo nguyên tắc vô tội của bị cáo, chứ không thể suy xét theo nguyên tắc kết tội người ta ngay từ đầu.
Trong vụ án này, theo tôi biết thì người nhà của Lê Quốc Quân có nói với tôi là chẳng hạn như có hiện tượng là đưa những người khác có dấu hiệu hoàn toàn không dính líu vào để lập một hồ sơ kết tội Lê Quốc Quân, là điều mà người ta đặt những dấu hỏi. Chẳng hạn như là trong bản cáo trạng có ghi là hành vi lập <.... nghe không rõ...> hợp đồng tư vấn môi giới thương mại thì Lê Quốc Quân đã thuê Phạm Thị Phương làm kế toán ngoài giờ cho công ty trách nhiệm Giải Pháp Việt Nam từ tháng 8/2008 với công việc làm sổ sách kế toán thế này thế kia. Nhưng trên thực tế thì tôi được gia đình Quân cho biết là hoàn toàn không có chuyện công ty trách nhiệm hữu hạn Giải Pháp Việt Nam đã có thuê Phạm Thị Phương một lần nào. Phạm thị Phương là người làm việc cho một công ty khác thì tại sao lại được đưa vào để kết tội cho công ty này? Đó là cái điên đầu mà hiện nay người ta đặt nhiều câu hỏi. Đấy, những vấn đề khuất tất, những vấn đề chưa rõ ràng như thế, thì những người bình thường như tôi, không phải là luật sư, cũng chẳng phải là luật gia, nhìn vào đó thì tôi cũng còn thấy có những điều bất hợp lý. Nhưng tôi tin rằng nếu như bản cáo trạng đó, vụ án đó được đưa ra thì mọi người sẽ nhận xét được tính chất của vụ án này, nó là một vụ án chính trị hay là một âm mưu, hay là một vụ án trốn thuế thật sự.
Ở Việt Nam, việc tôi đưa cho anh 10 triệu đồng, anh cầm rồi anh ký nhận vào đấy là anh đã nhận 10 triệu đồng có đầy đủ giấy tờ. Nhưng đến khi người ta hỏi một mình anh, song anh khai là không, tôi chỉ nhận có 1 triệu thôi, còn phần còn lại tôi không nhận; nhưng trong khi tôi vẫn còn cầm giấy tờ đó mà người ta tin anh thì đó là một sự chà đạp lên luật pháp chứ không thể nói là luật pháp được. Luật pháp phải yêu cầu là trọng chứng cứ hơn trọng cung, và những chứng cứ là gì? Là chữ ký của anh còn đó, và anh chịu trách nhiệm về chữ ký đó. Công ty nào bán hàng cho tôi mà lại không cấp hàng mà lại cấp hoá đơn, giấy tờ đầy đủ, hợp đồng và hóa đơn cho tôi, thì công ty đó phải chịu trách nhiệm chứ không phải là tôi, vì cái quyết định cuối cùng là gì? Có giấy tờ xác nhận tôi đã trả tiền, tôi đã nhận hàng và tôi đã trả tiền đầy đủ. Anh xác nhận vào đó thì anh phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, chứ không thể là muốn kết tội một người thì ông đi bán ông cũng mang tội, ông đi mua ông cũng mang tội. Cái chuyện vô cùng lạ lùng trong cái vụ án này nó là như vậy. Cho nên tôi thấy rằng đây là một vụ án cần phải xem xét một cách nghiêm túc. Đa số các vụ án mà không được xem xét một cách nghiêm túc thì nó càng chứng tỏ rằng không thể xây dựng một nhà nước pháp quyền trên những cơ sở, những bản án như vậy.
Vân Quang: Thưa ông, không chỉ là dư luận trong nước mà cả dư luận quốc tế cũng rất quan ngại về những vụ án gọi là trốn thuế mà nhà nước Việt Nam đang tiến hành với một số người hoạt động dân chủ nhân quyền ở trong nước, nhất là giới báo chí, giới luật gia, các nhà trí thức,… Ông bình luận sao về vấn đề này?
JB Nguyễn Hữu Vinh: Thưa ông, tôi thấy vấn đề như thế này, những người có tiếng nói không đồng nhất với nhà nước thì thường bị những tội này tội kia; người thì mắc cái này, người thì cái khác. Trong cuộc sống thì tôi nghĩ rằng không một người nào có thể đầy đủ tất cả mọi vấn đề được, không có những sai lầm mà không có những vấn đề này cả. Vấn đề là ở chỗ, nếu là một nhà nước pháp quyền thì tội nào ra tội đó, việc nào ra việc đó, vấn đề nào ra vấn đề đó, chứ không thể cái nọ xỏ cái kia. Vấn đề rất khó khăn ở đây là những người làm việc, những người có những tiếng nói riêng, những người có thái độ không đồng nhất, gọi là bất đồng, thì thường bị vào những tội như 'hai bao cao su', những tội như là trốn thuế, những chuyện như là Cù Huy Hà Vũ cãi nhau với hàng xóm, hoặc những chuyện cá nhân bị bêu rếu hoặc là những chuyện để làm mất uy tín của người ta. Tôi cho rằng đó là sự không minh bạch. Nói rõ ràng hơn, đó là sự hèn hạ, sự không đàng hoàng của nền pháp lý. Nếu như anh đủ chính nghĩa thì không việc gì anh phải làm những cái trò như vậy. Còn những người đã chấp nhận đấu tranh, chấp nhận nói lên sự thật và chấp nhận những khốn khó, thiệt thòi đó thì họ cũng đã xác định cho mình rằng đó là những vấn đề mà họ phải chịu thôi; nhưng để những điều đó xảy ra thì tôi nghĩ đó là điều rất đáng tiếc trong một nhà nước pháp quyền.
Vân Quang: Xin cảm ơn ông Hữu Vinh đã có sự trả lời thẳng thắn về vụ án nầy.

JB Nguyễn Hữu Vinh: Xin cảm ơn ông, xin cảm ơn tất cả thính giả của quí vị và chúc mọi người được bình an.