jeudi 31 octobre 2013

Chúc mừng Nguyễn Lân Thắng trở về

TƯỜNG THỤY
.
Sáng nay, nhận được tin Thắng đã nhập cảnh và đang làm việc với an ninh về vấn đề “an ninh quốc gia”.
Chiều nay anh đã về tới nhà.
Tin Nguyễn Lân Thắng đã về nhà chiều nay làm cho bao nhiêu người thở phào.
.
Trước đó, tối hôm qua, 30/10, tin Lân Thắng bị giữ tại sân bay làm cho tất cả những người tham gia buổi gặp mặt mừng sinh nhật đội bóng NO U  lo lắng. Lúc này, cuộc gặp mặt cũng sắp kết thúc. Thế là mọi người lập tức lên sân bay Nội Bài xem tình hình ra sao. Lê Dũng đưa vợ và con nhỏ đến bằng ô tô. Nhưng việc đi Nội Bài cần hơn, anh liền bố trí cho vợ con đi tắc xi về để dành xe chở mọi người lên sân bay. Một số xe khác của anh em được huy động. Một số đi tắc xi.
.
Việc Lân Thắng về, hình như anh không báo trước cho ai, kể cả vợ. Trong lúc đang tiệc mừng sinh nhật NO U, tôi có hỏi Lê Bích Vượng:
- Nhớ chồng không?
Vượng cười:
- Cũng hơi hơi chú ạ
- Hơi hơi là thế nào, như cô chú đây xa nhau mấy ngày cũng nhớ, huống chi bọn trẻ.
Tôi lại bảo:
- Chú nghe nói nếu Thắng nó về có thể bị bắt. Bắt làm sao được nó. Hoạt động của nó ở nước ngoài có chống phá, kích động bạo loạn gì đâu mà bắt với bớ.
Vượng nói:
- Vâng, nhưng cháu nghĩ nơi nào anh ấy làm việc được tốt hơn thì anh ấy ở chú ạ.
- Vậy cháu là vợ, cháu chấp nhận cống hiến anh ấy cho đất nước. Hoan nghênh cháu. Điều này không hề dễ đối với một người vợ trẻ đâu cháu.
Thắng- Vượng lấy nhau đã lâu mà “chưa thấy gì”. Vợ chồng tôi nhiều khi nói chuyện với nhau, thường ái ngại cho hai đứa. Nhưng lần này, lên sân bay hỏi tin tức về chồng, Vượng mang theo một cái bụng 7 tháng tuổi. Quên không hỏi đi siêu âm là trai hay gái. Hẳn là Thắng mừng lắm.
.
Chúng tôi đến phòng Hướng dẫn thủ tục xuất nhập cảnh trên tầng 2 nhưng không được tiếp. Họ nói là không biết và chỉ xuống tầng 1. Xuống đến tầng 1, lại được chỉ đến đến phòng Hướng dẫn thủ tục xuất nhập cảnh trên tầng 2.
Jaiko560
Lại lộn lên nơi cũ. Họ hỏi ai là người nhà?
- Đây là vợ anh Thắng
- Vậy chỉ mình chị ấy được vào thôi
Tôi bảo:
- Cô ấy cần có sự hỗ trợ của chúng tôi.  Các anh hỏi cô ấy xem, nếu cô ấy không cần thì chúng tôi đứng ngoài.
Cuối cùng thì tôi và Lã Việt Dũng cũng lọt được vào phòng để chất vấn.
Họ gọi điện đi đâu đó, chắc là báo cáo cấp trên xin ý kiến để trả lời chúng tôi.
Thực ra, chúng tôi chỉ cần biết, an ninh sân bay có giữ Nguyên Lân Thắng không, lý do tại sao và bao giờ thì có thể về. Yêu cầu hết sức đơn giản và câu trả lời hoàn toàn dễ dàng và chẳng hề làm lộ bí mật quốc gia.
Tuy nhiên, họ có vẻ lúng túng, tìm cách hoãn binh, bảo các bác ra ngoài đợi, 10 phút sau chúng tôi sẽ trả lời.
Chúng tôi để hẳn 15 phút mới vào nhưng hỡi ôi, phòng làm việc lúc này không một bóng người. Họ đã trốn bằng cửa sau từ lúc nào.
Jaiko564
Trả lời đài nước ngoài, tôi nói: Cái sự trốn này thường xuyên xảy ra ở các cơ quan vấp phải sự chất vấn của công dân. Thường là bí quá, họ trốn biệt, để mặc khách làm chủ phòng làm việc của họ.
Lại chợt nghĩ đến có lần, chị Dương Thị Tân và cháu Nguyễn Trí Dũng cùng anh em đi theo hỏi về việc Điếu Cày tuyệt thực, đã từng làm chủ Viện kiểm sát tỉnh Nghệ An. Các phòng đều trốn đâu sạch không còn mống nào.
.
Chúng tôi đợi, đợi mãi xem có một cơ may nào không. Đến 2 giờ sáng, không hy vọng gì hơn, anh em chúng tôi đành lục đục kéo nhau về.
Nhưng cuối cùng thì Lân Thắng đã về đến nhà. Mừng anh trở về sau những tháng ngày lặn lội ở nước ngoài hợp sức với anh em trong nước lo việc chung, vì sự tiến bộ của đất nước.
.
NTT

Thiết bị sản xuất vũ khí hoá học tại Syria đã bị hủy

DienDanCTM – 31/10/2013


Thanh tra vũ khí hoá học
Tổ Chức Cấm Vũ Khí Hoá Học (OPCW) ngày hôm nay đã thông báo là các thanh tra vũ khí hoá học tại Syria đã có thanh tra được 21 địa điểm trên tổng số 23 địa điểm có vũ khí hoá học tại Syria và đã hủy hết các thiết bị sản xuất vũ khí hoá học tại các địa điểm đó.
Người phụ trách chiến dịch của OPCW là ôn Jerry Smith nói là ông đã trực tiếp chứng kiến quá trình phá huỷ và giờ đây Syria không còn có thể sản xuất thêm hay chế tạo vũ khí hoá học nữa.

Ông Smith nói là việc xác nhận phá hủy khả năng sản xuất vũ khí ở Syria là công việc đầy thách thức vì khó thể làm được điều đó ở nơi đang xảy ra chiến sự trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Hoa Kỳ nói là đã có hơn 1.400 người đã chết trong vụ tấn công bằng vũ khí hoá học ở Ghouta, ngoại ô của Damascus, và cho rằng chính quyền của Tổng Thống Assad là thù phạm. Nga và Syria thì nói rằng những nhóm nổi dậy là thủ phạm.

Nga cuối cùng đã đồng ý để thanh tra tới Syria hủy các thiết bị sản xuất vũ khí hoá học của chính phủ Syria sau khi Hoa Kỳ dọa tấn công Syria bằng quân sự.
Cho tới nay đã có hơn 100.000 người thiệt mạng trong cuộc tranh chấp tại Syria./.

mercredi 30 octobre 2013

Một câu đáng lưu ý từ an ninh – A Noteworthy Answer from a Vietnamese Security Policeman


(Bilingual)

Phạm Hồng Sơn - Khoảng chục nhân viên an ninh mặc thường phục đang ngồi gác ngay trong ngõ 72 B Thụy Khuê, Hà Nội lối vào nhà tôi, trong đó có nhiều anh em đã trở thành quen mặt. Đa phần đều còn rất trẻ, tuổi trung bình chắc chỉ khoảng dưới 30, trông hiện đại và khôi ngô. Nhưng khi tôi hỏi về lý do cấp trên của họ lại điều anh em xuống canh gác nhà tôi như thế, mọi anh em đều lảng tránh duy có một người nói: “Hôm nay chúng tôi được lệnh không để anh đi ra ngoài.” Như vậy chính quyền lại tiếp tục cố ngăn cản không để tôi gặp một vị khách quốc tế - cũng là một vị khách cao cấp của chính quyền đang thăm Việt Nam.

“Luật pháp nào cho phép ruồng bố nhà và ngăn cản quyền tự do đi lại của công dân?

Dĩ nhiên đây không phải là câu hỏi tôi đặt ra với những anh em đó vì ngay cả các ông lãnh đạo của ĐCSVN như Nguyễn Tấn Dũng hay Nguyễn Phú Trọng cũng không thể trả lời được.

Tôi chỉ nói với vài anh em đứng gần: “Các anh có thấy chế độ này quá tệ không? Nếu sau này con các anh cũng sẽ như tôi, hoặc chính các anh cũng sẽ như tôi, và chính quyền lại đưa người xuống ruồng bố nhà của con anh hoặc chính nhà các anh, các anh thấy sao?”

Tất cả im lặng. Bỗng có một anh nói như buột miệng: “Được lúc nào biết lúc ấy thôi, anh Sơn ạ.”○

(Ảnh phía dưới: các biển cấm vào, cấm quay phim chụp ảnh do công an để sẵn từ khoảng đầu tháng 09 đến nay)

A Noteworthy Answer from a Vietnamese Security Policeman

Pham Hong Son - Today I plan to meet with a high level official from a democratic government, who is visiting Vietnam, working on and finding facts related to human rights issue. But since mid-morning policemen have come to watch my neighborhood and this moment a dozen of them are snooping inside and outside the alley 72 B Thuy Khue, Hanoi, leading to my house. Most of the policemen are about under 30, all looking modern, cute and handsome. 

But no one answered my question: “For what reason your superior deployed you again to surround my house?” Only one said: “Today we were assigned not to let you go out.”

“Which law allows you to siege a citizen’s house and to deprive a free citizen of travel freedom?”

Of course I did not pose this question to these policemen because no one from the authorities, nor high level officials like PM Nguyen Tan Dzung and the CPV’s Chief Nguyen Phu Trong, could give a legal answer.

I eventually said to those standing near me: “Don’t you recognize this regime so bad? How do you think in case the government send people to siege your house for your children ask for freedoms as I do now or for one day even you turn yourself a dissident?”

Silence lasted for minutes until one mumbled: “How we can be certain about what happens tomorrow, sir?”○

(Pictures: these sign boards, reading “No Picture Taken”, “Restricted Area, No Trespassing”, have been set ready by policemen since about the early September 2013)


Tuyên bố về Hiến pháp Việt Nam Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền

Kính thưa toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

Theo Quốc hội CHXHCNVN, Dự thảo Hiến pháp mới cho tới nay đã được sửa đi sửa lại 5-6 lần, nhưng nội dung cơ bản chẳng khác nhau là mấy, dù toàn dân đã đóng góp rất nhiều ý kiến về nó suốt 9 tháng trời và còn đòi thời gian thêm nữa. Gần đây, Hội nghị Trung ương 8 đảng Cộng sản (CS), bế mạc hôm 9-10-2013, cho biết Đảng đã "chỉ đạo Quốc hội" thông qua Hiến pháp ở dạng như hiện nay, dẫu nhiều nhân sỹ, trí thức, dân thường đã phản đối nhiều điểm rất chủ yếu và quan trọng của nó. Thông cáo của Đảng nói Dự thảo sửa đổi Hiến pháp (HP) lần này “cơ bản đã được hoàn chỉnh cả về nội dung lẫn kỹ thuật văn bản, đáp ứng được mục tiêu, yêu cầu đề ra”, và Ủy ban Soạn thảo được lệnh “khẩn trương tiếp thu ý kiến của Trung ương, hoàn thiện toàn văn Dự thảo, trình Quốc hội xem xét thông qua tại kỳ họp thứ 6”. (BBC 10-10-2013. Kỳ họp này đang diễn ra). Ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng CS, gần đây còn tiếp tục khẳng định rằng cương lĩnh đảng đứng trước Hiến pháp, bộ luật gốc của quốc gia.

Với tư cách là những công dân (trước khi là linh mục), Nhóm Nguyễn Kim Điền chúng tôi hoàn toàn ủng hộ những tiếng nói chân thành, thiện chí và tiến bộ về HP. Trong đó có Kiến nghị về sửa đổi HP 1992 và Dự thảo HP 2013 ngày 19-01-2013 của Nhóm 72 nhà Trí thức; Tuyên bố của Công dân tự do ngày 28-02-2013 của Mạng lưới blogger Việt Nam; Thư nhận định và góp ý sửa đổi HP ngày 01-03-2013 của Hội đồng Giám mục Việt Nam; Tuyên bố chung về HP ngày 01-05-2013 của Nhóm Chức sắc tôn giáo và nhiều bản góp ý hay bản dự thảo của nhiều tập thể và cá nhân trong lẫn ngoài nước theo chiều hướng dân chủ và nhân quyền. Tất cả đều rất đáng trân trọng.

Về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp của Quốc hội, chúng tôi nhận định như sau:

Là bộ luật gốc của đất nước, phát xuất từ toàn dân nhằm liên kết mọi người để cùng nhau thực hiện dự án tương lai chung của Dân tộc, Hiến pháp trước hết phải xác định rõ ràng và đầy đủ các nhân quyền dựa trên hiểu biết đúng đắn về bản tính con người cũng như các dân quyền dựa trên quan niệm văn minh của nhân loại về quốc gia. Tiếp đó Hiến pháp phải xác định rõ ràng và đầy đủ các nghĩa vụ của nhóm công dân (mang tên Nhà nước) vốn được giao cho vinh dự cổ vũ và thăng tiến các nhân quyền lẫn dân quyền nói trên bằng nhiều định chế văn minh và thích hợp, ngõ hầu đất nước phát triển trong hòa bình và thịnh vượng.

Thế nhưng, đọc dự thảo HP sửa đổi do Quốc hội đưa ra sáng ngày 22-10-2013 mà đảng CS đã chỉ đạo biên soạn với nhiều biện pháp phản dân chủ cách trắng trợn trong thời gian dài, như lừa gạt và cưỡng bức nhân dân ký tên đồng ý, hay hăm dọa những ai và loại trừ những ý khác hẳn với Đảng, người ta thấy nó hoàn toàn làm ngược lại: xác định nhiều quyền của Nhà nước (đằng sau đó là quyền của Đảng) một cách võ đoán và nhiều nghĩa vụ của công dân một cách tùy tiện.

1- Ưu quyền tư tưởng của chủ nghĩa Mác-Lênin


Khi khẳng quyết chủ nghĩa Mác-Lênin là ánh sáng chỉ đường (Lời nói đầu) lẫn nền tảng tư tưởng cho đảng CS là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội (điều 4), Dự thảo đã lấy nó làm linh hồn cho HP và cho cả chế độ. Nhưng ai cũng biết chủ nghĩa này là học thuyết duy vật vô thần đấu tranh, một ý thức hệ mang tính trói buộc tư tưởng mà nhân loại đã vứt vào sọt rác lịch sử từ lâu, vì nó làm băng hoại lương tâm cá nhân, kìm hãm tư duy sáng tạo của con người và cản trở sự phát triển chân chính của xã hội. Ðây là tác nhân quan trọng nhất gây nên tình trạng xuống dốc của đất nước và dân tộc VN. Nó cản trở và triệt tiêu dần quyền tự do ngôn luận tư tưởng, quyền sáng tạo văn học nghệ thuật, quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo… Nó khiến cho nền giáo dục ngày càng suy thoái về mặt đức (gian dối và bạo hành trong học đường), lẫn mặt trí (thiếu kiến thức thật, đầy bằng cấp giả và họa hiếm phát minh sáng chế). Nó khiến con người sống trong xã hội ngày càng dửng dưng vô cảm (thậm chí trong ngành y tế), quen thói lọc lừa và hành xử man rợ (đặc biệt nơi kẻ có chức quyền). Đây là tác hại về mặt tinh thần lớn lao mà trước đây Dân tộc chưa bao giờ chứng kiến và lãnh chịu.

Chúng tôi yêu cầu phải dứt khoát loại bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin ra khỏi Hiến pháp, khỏi học đường, khỏi đất nước, không được coi “công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội” là dự án tương lai chung của Dân tộc. Phải lấy truyền thống văn hóa của Việt Nam và quan niệm nhân quyền của Liên Hiệp quốc làm nền tảng tinh thần. Ngoài ra, Lời mở đầu kiểu đề cao đảng CS cách sống sượng cần phải được viết lại cách hợp lý hơn và vắn gọn hơn, như trong Dự thảo Hiến pháp 2013 của Nhóm Trí thức 72 chẳng hạn.

2- Độc quyền cai trị của đảng Cộng sản.


Điều 4 (khẳng định đảng CSVN như lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội) là một điều khoản vừa mâu thuẫn vừa lộng hành. Mâu thuẫn với Điều 69: “Quốc hội là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất”. Vì như thế Quốc hội chỉ là công cụ của đảng cầm quyền! Và việc người dân đi bầu các đại biểu Quốc hội rõ ràng chỉ là dân chủ giả tạo như công luận xưa nay từng mai mỉa: “Đảng cử dân bầu”! Lộng hành vì như thế là mặc nhiên khẳng định đảng ở trên lẫn ở ngoài luật pháp, là tiên thiên khẳng định ngay trong HP sự lãnh đạo của đảng CS. Bởi lẽ chủ thể của quyền bính chính trị chính là nhân dân, và nhân dân trao quyền bính đó cho một chính đảng hay cho những người họ tín nhiệm qua một cuộc tranh cử và bầu cử công bằng, minh bạch, đa đảng và dân chủ. 

Ngoài ra, thực tế lịch sử chứng minh là hoàn toàn dối trá lời tự tâng bốc: “Đảng CSVN là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc VN, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc… Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân về những quyết định của mình. Các tổ chức của Đảng và đảng viên hoạt động trong khuôn khổ HP và pháp luật”. Từ 1930 đến nay, đảng CS đã gây ra vô số sai lầm và tội ác đối với Dân tộc, rồi với dàn lãnh đạo bất tài thất đức hiện tại, đảng đang đẩy đất nước vào vô vàn thảm họa, nhất là thảm họa vong quốc. Nhân dân khắp nơi đều điêu đứng vì sự lộng hành của các đảng viên lớn nhỏ. Đây là tác hại lớn lao về mặt chính trị chưa từng thấy trong bất cứ triều đại quá khứ nào.

Chúng tôi yêu cầu HP phải có điều khoản “Các đảng phái chính trị được tự do thành lập và hoạt động theo các nguyên tắc dân chủ. Quyền đối lập chính trị được tôn trọng. Pháp luật bảo đảm sự bình đẳng giữa các đảng phái chính trị” (x. HP Nhóm 72, điều 9). Thiếu điều này, HP chỉ là mớ giấy lộn hoàn toàn vô nghĩa. Trước mắt, đảng và nhà cầm quyền phải để cho các chính đảng phi CS xuất hiện hoạt động, trả tự do cho các công dân đang bị bỏ tù dựa theo điều 79, 88 và 258 Bộ luật Hình sự, đồng thời và phải xử lý mọi đảng viên CS phạm luật y như mọi công dân bình thường. 

3- Độc quyền tài nguyên của Nhà nước.


Điều 53 Dự thảo HP khẳng định mọi tài nguyên đất nước “là tài sản công thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý”, để từ đó chỉ thừa nhận quyền sử dụng chứ không phải quyền sở hữu đất của công dân, một trong những nhân quyền quan trọng hàng đầu. Đây là điều hết sức xa lạ với nhân dân vì chế độ tư hữu đất đai đã tồn tại từ lâu ở nước Việt và cũng khác lạ với tuyệt đại đa số quốc gia trên thế giới. Ngoài ra, đánh đồng sở hữu nhà nước với sở hữu toàn dân về đất đai là tạo điều kiện cho quan chức chính quyền mọi cấp tham nhũng, bắt tay với tư nhân, doanh nghiệp cùng trục lợi, gây nên bất công xã hội ghê gớm, thiệt hại nhân dân khôn cùng và hỗn loạn đất nước triền miên. Duy trì quy định sai trái ấy là bất biết những vấn đề ngày càng trầm trọng do nó tạo ra: hàng ngàn cuộc cưỡng chế đất đai nhà cửa đầy máu và nước mắt, hàng vạn thị dân bị đẩy ra đường không nghề không nghiệp, hàng triệu nông dân điêu đứng khiếu nại trong tuyệt vọng (có kẻ phải dùng tới bạo lực để bày tỏ nỗi hận lòng)… Chưa hết, Dự thảo còn ngang nhiên “hợp hiến hóa” việc thu hồi đất, trong đó lại mở rộng phạm vi áp dụng cho các dự án phát triển kinh tế–xã hội (điều 54). Đúng là làm nên một thùng thuốc súng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Tạo ra một hạng người bất hạnh và đông đảo chưa từng có trên đất nước như thế (dân oan), đấy thực là tác hại lớn lao về mặt xã hội.

Chúng tôi yêu cầu HP và Luật Đất đai đi kèm nó phải được sửa đổi theo hướng đa sở hữu: nhà nước, tập thể và tư nhân, quyền sử dụng hiện thời phải chuyển thành quyền sở hữu, vì đó là một trong những điều kiện để bảo đảm tự do và tồn tại cho con người. Phải hoàn toàn loại bỏ chủ trương “thu hồi” kiểu ăn cướp và “đền bù” kiểu giết dần mòn. Đất đai không phải do đảng và nhà nước CS tạo lập, cũng chưa bao giờ giao cho từng người dân, nên không được nói đến chuyện thu hồi! 

4- Độc quyền công lực của đảng CS.


Điều 65 Dự thảo xác định: “Lực lượng vũ trang nhân dân tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, nhân dân, với Đảng và Nhà nước”. So với Dự thảo nguyên thủy (điều 70), thì Đảng đã lui sau Tổ quốc và Nhân dân. Nhưng đó vẫn là điều hoàn toàn không thể chấp nhận! Phải chăng nỗi lo lắng cho sự sụp đổ của Đảng đã lên tới tột đỉnh rồi? Và trong tương lai Đảng sẽ không ngần ngại tiến hành ở VN một “Thiên An Môn” mới? Nên nhớ các lực lượng vũ trang (công an, quân đội) đều từ nhân dân mà ra, được nhân dân nuôi dưỡng và trang bị, dĩ nhiên phải “trung với nước, hiếu với dân” thôi, chứ không thể nào “chỉ biết còn đảng còn mình”! Đảng chỉ là bộ phận nhỏ của Dân tộc, không được quyền biến các lực lượng vũ trang thành công cụ bảo vệ cho riêng mình. Từ bao năm qua, Đảng đã hết sức o bế hai lực lượng này bằng cách để họ được làm giàu (tha hồ vì có vũ lực), được nhiều điều kiện ưu đãi (cho lương bổng cao, phong cấp hàng loạt: ngành công an hiện có 180 tướng), nhất là được dung túng, thậm chí khuyến khích những hành động bạo lực và đồi bại đối với dân lành. Hàng ngàn người dân vô tội đã chết sau khi rơi vào tay công an. Lực lượng này lại còn sử dụng côn đồ làm trợ thủ trong các cuộc đàn áp công dân biểu tình hay oan dân khiếu kiện. Thời gian gần đây thấy gia tăng nhiều cuộc gọi là “diễn tập chống khủng bố bạo loạn” ở nhiều nơi, nhưng thực chất chỉ là để chuẩn bị chống nhân dân xuống đường đòi nhân quyền hay công lý. Đây là tác hại lớn lao về mặt an sinh xã hội mà nạn kiêu binh ngày trước cũng chưa gây ra bằng.

Chúng tôi yêu cầu HP phải trả lại cho hai lực lượng này nhiệm vụ tự thân cao quý là che chở nhân dân và bảo vệ Tổ quốc. Đảng CS không được tiếp tục ghi dấu ô nhục ngàn đời lên họ vì sử dụng họ như những công cụ mù quáng và tàn ác, bắt họ cùng gánh trách nhiệm về các tội ác mà Đảng đã và đang gây ra cho dân tộc. Chớ dùng lợi lộc để khiến quân đội và công an mất sức chiến đấu bảo vệ Tổ quốc và giảm tinh thần phục vụ nhân dân!

5- Ưu quyền kinh tế của Nhà nước.


Điều 51 Dự thảo khẳng định “Nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, với… kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo”. Duy trì “kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo” vì còn duy trì cái “định hướng XHCN” quái đản. Thực tế, đây là chủ nghĩa tư bản Nhà nước, phục vụ các nhóm lợi ích trong giới cầm quyền. Các tổng công ty, đại tập toàn quốc doanh quá được cưng chiều, trở thành bọn cướp của và phá của. Từ hàng chục năm qua, dẫu hưởng nhiều đặc quyền đặc lợi để cạnh tranh bất chính với các doanh nghiệp tư nhân và doanh nghiệp nước ngòai, các “đầu tàu”, “quả đấm thép” của kinh tế nhà nước này đều làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, kìm hãm sự phát triển của đất nước. (Điển hình như hai tổng công ty Vinashin và Vinalines đã làm thiệt hại hàng trăm ngàn tỷ bạc cho công khố đến nay vẫn chưa trả hết nợ. Còn hai tập đoàn Điện lực và Xăng dầu VN thì bắt dân bù lỗ cho những hoạt động đầu tư trái ngành của mình bằng cách liên tục tăng giá xăng và điện). Chưa hết, chính chúng còn giết hàng trăm ngàn công ty xí nghiệp tư nhân, đẩy ra xã hội hàng triệu người thất nghiệp. Nay tiếp tục khẳng định kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo, phải chăng Đảng muốn tiếp tục làm giàu trên xương máu của nhân dân và sự tan hoang của đất nước? Đây chính là tác hại không cùng về mặt kinh tế đối với toàn xã hội. 

Chúng tôi yêu cầu phải đảm bảo bình đẳng trong cạnh tranh giữa các thành phần kinh tế. Nên sớm cổ phần hóa hoặc tư nhân hóa kinh tế quốc doanh, đồng thời phải buộc những ai đã cướp đoạt tiền thuế của nhân dân để kinh doanh thua lỗ và bỏ vào tư túi phải hoàn trả đầy đủ. 

Vậy là sau khi nắm được độc quyền chính trị bằng bạo lực vũ khí, đảng CS nay phải tạo ra các ưu uyền và độc quyền còn lại bằng bạo lực hành chánh (HP) để bảo vệ sự cai trị của mình!

Ngoài ra còn nhiều điểm khác đáng phê phán trong HP. Nhưng với 5 ưu quyền và độc quyền nói trên kia, thì cho dẫu có nguyên cả Chương II với 36 điều (14-49) bàn về Quyền Con người và Quyền Công dân, thì tất cả cũng chỉ được hưởng theo kiểu xin-cho, bố thí. 

Để kết thúc, chúng tôi kêu gọi:

1- Đảng CS hãy khôn ngoan, sáng suốt và phục thiện trước hiện tình của đất nước và khát vọng của đồng bào. Chớ bất chấp quá khứ thê thảm, thách thức dân ý hiện thời mà đem thí nghiệm tương lai của dân tộc. Nhớ cho rằng gieo gió thì sẽ gặt bão!

2- Các đại biểu Quốc hội hãy ý thức bổn phận của mình trước quốc dân và trách nhiệm của mình trước lịch sử, để nhân cơ hội này hình thành một HP đúng nghĩa, hợp lý và thuận lòng dân. 

3- Đồng bào khắp nơi hãy ủng hộ cho một HP dân chủ, nhất là Đồng bào trong nước hãy quyết liệt đấu tranh bất bạo động (bằng biểu tình ôn hòa chẳng hạn) cho bộ luật gốc này!

Làm tại Việt Nam, ngày 29 tháng 10 năm 2013.

Đại diện Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền: 

- Linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải và Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi
- với sự hiệp thông của Lm Tađêô Nguyễn Văn Lý đang ở trong lao tù Cộng sản.

Blogger Nguyễn Lân Thắng bị bắt giữ tại sân bay Nội Bài


CTV Danlambao - Blogger Nguyễn Lân Thắng vừa bị CA bắt giữ lúc 20:15 tối 30/10/2013, sau khi đáp chuyến bay số VN612 về đến sân bay quốc tế Nội Bài. 

Anh Nguyễn Lân Thắng là một trong những người ký tên vào bản Tuyên bố 258. Hồi tháng 8/2013, blogger này đã cùng Mạng lưới Blogger Việt Nam sang Bangkok (Thái Lan) để trao tuyên bố phản đối điều luật 258 cho Văn phòng Cao Ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc và nhiều tổ chức nhân quyền khác.

Được biết, anh Nguyễn Lân Thắng trở về Việt Nam sau khóa học kéo dài nhiều tháng tại Philippine. Thông tin về vụ bắt giữ đã được xác nhận trên Facebook của anh Lã Việt Dũng với lời nhắn: "Anh Lân Thắng chỉ kịp nói "Tôi bị bắt" trước khi mất tích!"



Ngay sau khi thông tin về việc blogger Nguyễn Lân Thắng bị bắt được loan báo, khoảng 30 blogger đã lập tức đến sân bay quốc tế Nội Bài để yêu cầu thả người. Trong số này có chị Vượng là vợ anh Thắng, hiện đang mang thai đến tháng thứ 7.

Một đoạn video clip hiện đang được loan tải trên facebook, ghi lại những lời nhắn cuối cùng của blogger Nguyễn Lắn Thắng trước khi bị bắt với nội dung: "Chào các bạn, khi các bạn xem video này, tôi đã bị giữ bởi cơ quan an ninh. Nhưng các bạn yên tâm, tôi sẽ về sớm với các bạn".



Thông tin về vụ bắt giữ sẽ tiếp tục được cập nhật trên Danlambao

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com

Peter Lâm Bùi - Nỗi đau Long An

Peter Lâm Bùi

1381724_555832087821883_1170070996_n.jpg
Khi mình đặt tâm vào một việc gì, thì quả thật xung quanh là gì mình chả thèm quan tâm, mà đúng là thế thật.
Hôm qua lúc bị 5, 6 tên bẻ tay túm áo đẩy lên xe, mình chả thấy sao cả, cứ cố dồn hết sức mà hét lên:
Tự Do Cho Đinh Nhật Uy... Tự Do Cho Những Người Yêu Nước... Tự Do Cho Dân Tộc Việt Nam... Tự Do.
Rồi Khi tụi nó bắt mình lên trên xe, cứ chỉ biết cố làm sao mà vẫn nhổm đầu ra mà hô hào, mình muốn làm một điều gì tốt nhất ngay thời điểm đó( vì biết lực lượng ít, không cự nỗi với một lực lượng áp đảo và bạo tàn, muốn cho những người đứng xung quanh, đang xem chúng mình từng người bị bắt nhốt lên xe trong thâm tâm họ, nhen nhóm được một điều gì).
Tuy bị bốn năm người công an và dân phòng túm người, mình cũng cố chui đầu ra cửa sổ, và hét lớn:
Tự Do Cho Đinh Nhật Uy... Tự Do Cho Những Người Yêu Nước... Tự Do Cho Dân Tộc Việt Nam... Tự Do.
Bất ngờ có một tên an ninh, tay cầm máy quay (tên này là an ninh Sài Gòn xuống, vì rất quen mặt) nó tiến đến, và trong lúc mình không để ý vì đang hô vang những khẩu hiệu... nó đấm một cái thiệt mạnh vào ngay mang tai phải của mình... choáng là cảm nhận lúc đó của mình, mình chỉ kịp ôm cái mang tai lại thì nó chơi cú nữa bên kia... đau.
Nhưng trong tích tắc mình cố nén đau, mình chỉ mặt nó, nó cũng chỉ mặt mình... thay vì chửi nó... mình vẫn tiếp tục hét lớn, nhưng có lẽ chưa bao giờ mình hét lớn và căm hờn như vậy:
Tự Do Cho Đinh Nhật Uy... Tự Do Cho Những Người Yêu Nước... Tự Do Cho Dân Tộc Việt Nam... Tự Do... Tự Do... Tự Do...
Tự nhiên lúc đó, mình thấy tên an ninh ấy, lúc đầu nhìn hung hăng côn đồ. Nhưng lúc đó dù biết là mình đang bị 3, 4 người dân quân túm người muốn kéo vào, nhưng không hiểu sao khi nó nhìn vào mắt mình, và thấy mình cứ chỉ thẳng vào mặt nó và hét lớn hai tiếng: Tự Do... Tự Do... nó lại lẽn lẽn đi mất.
Sau đó xe chạy, đưa chúng tôi khỏi khu vực tòa án đang xét xử một phiên tòa gọi là Công Khai.
Có người hỏi tôi đau không, nói thiệt đau chứ... nhưng lúc đó tôi thấy đau hơn khi trên xe lúc ấy, hơn chục con người của ba thế hệ... già, thanh niên và trẻ em. Người lớn nhất có lẽ cũng gần 60 tuổi, có em nhỏ chỉ mới 12 tuổi.
Và còn xót xa nào bằng mẹ ruột, chị ruột, cháu ruột của người được cho là "phạm nhân" đến để tham gia phiên tòa gọi là công khai, đã không được cho vào đã đành... mà còn bị bắt, bị kéo, bị đẩy lên xe và đem nhốt về đồn... đau... đau lắm.
Cái đau này không phải vì là thể xác, mà là ở tâm hồn... đau vì nhà cầm quyền thay vì lắng nghe dân, tôn trọng dân, thì luôn dùng quyền lực, dùng bạo quyền để trấn áp người dân. Coi lợi ích đảng phái phe nhóm lớn hơn Dân Tộc, lớn hơn Tổ Quốc... và coi dân là kẻ thù, là thù địch.
Sau phiên tòa, dù rằng Đinh Nhật Uy được hưởng án treo, được phóng thích tại tòa, nhưng đó vẫn là một bản án, một bản án bất công và Uy đã phải bị giam cầm oan uổng hơn 4 tháng trời. Đảng vẫn muốn cai trị bằng quyền lực để phục vụ cho mình, bằng sự dối trá để đầu độc người dân, bằng những điều luật mà mỗi người dân, mỗi người như chúng ta đây, khi muốn thể hiện cái Quyền Con Người chính đáng của mình... thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành những Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, Việt Khang, Nhật Uy, Nguyên Kha... và nhiều... tại sao?
Hãy lên tiếng, và hãy cứ lên tiếng, vì chúng ta là con người... chúng ta không phải là những con cừu. Chúng ta không kêu gọi lật đổ hay tranh dành, chúng ta chỉ muốn họ thay đổi, hãy xóa bỏ những điều luật không đúng, sai trái, hãy tôn trọng quyền con người của mỗi người công dân... hãy thay đổi cả chúng ta và cả họ... hãy thay đổi... thay đổi vì Việt Nam cho Việt Nam.
Sài Gòn một chiều ngồi nghĩ mênh mang... và vẫn còn đau.
P/s: không biết có sai chính tả nhiều không... :P

Hãy biết đau nỗi đau người dân...

Vụ đâm xe chết người ở Thiên An Môn


DienDanCTM – 30/10/2013
Vào ngày Thứ Hai 28/10 vừa qua, một vụ đâm xe tại Quảng Trường Thiên An Môn ở Trung Quốc, mà Tân Hoa Xã của TQ gọi là “tấn công khủng bố do người Uighur Tân Cương thực hiện", đã khiến cho 5 người thiệt mạng và 38 người khác bị thương.
Chiếc xe nói trên đã đâm thẳng vào đám đông hiện diện tại quảng trường và sau đó bốc cháy. Chiếc xe này, theo Tân Hoa Xã, có biển đăng ký ở Tân Cương. Tân Cương là nơi người thiểu số Uighur theo đạo Hồi sinh sống. Ba trong số 5 người thiệt mạng là những người ở trên chiếc xe đó.
Vài giờ sau khi việc nói trên xẩy ra, cảnh sát đã bắt giữ 5 nghi can và tiếp tục truy lùng 7 nghi phạm khác cũng là người Tân Cương.
Mặc dầu quảng trường Thiên An Môn đã được mở cửa lại nhưng cảnh sát tiếp tục gia tăng việc kiểm soát biển số xe của các xe hơi bên trong và xung quanh Bắc Kinh.
Các nhà lãnh đạo Uighur lập tức bác bỏ lời tố cáo cho rằng người Uighur dính líu tới hoạt động khủng bố. Nguợc lại, họ tố cáo người Hàn đàn áp và biến họ thành khối người thiểu số trên chính quê hương mình./.

Blogger Nguyễn Lân Thắng bị bắt giữ tại Nội Bài

Gia Minh, biên tập viên RFA
Blogger Nguyễn Lân Thắng, một nhà hoạt động cho quyền
Blogger Nguyễn Lân Thắng, một nhà hoạt động cho quyền
Facebook/fanpage
Blogger Nguyễn Lân Thắng, một nhà hoạt động cho quyền con người và tự do ngôn luận tại Việt Nam, hiện đang bị cơ quan chức năng bắt giữ ở Sân bay Nội Bài, sau khi về đến Việt Nam hồi chiều tối ngày 30 tháng 10.
Một thân hữu của anh Nguyễn Lân Thắng  trong số mấy chục người đi đón anh này, là blogger Lã Việt Dũng vào lúc 11:50 phút cho Đài Á Châu Tự Do biết thông tin về việc bắt giữ đó như sau:
“Hiện chúng tôi có chừng 30 người đang đứng ở đây, anh Thắng có hẹn chúng tôi đi đón. Vào lúc 8:15 phút anh Thắng gọi điện ra cho biết anh Thắng đã bị bắt.
Sau đó chúng tôi làm đúng qui trình thủ tục mời chị Vượng là vợ anh Thắng lên để làm việc với Sân Bay. Chúng tôi hỏi tất cả các phòng, tất cả các phòng đều đùn đẩy không trả lời, đùn đẩy đến Phòng Xuất Nhập Cảnh.
Lên Phòng Xuất Nhập Cảnh họ hẹn chúng tôi 10 phút; thế nhưng sau 10 phút phòng đó bỏ trống không có một ai tiếp đón chúng tôi. Bây giờ chúng tôi không biết tìm anh Nguyễn Lân Thắng ở đâu.
Chúng tôi rất muốn tôn trọng pháp luật, và chúng tôi rất lo lắng để tìm được người thân nhưng không biết cách làm thế nào. Do đó chúng tôi bằng mọi cách, bằng mọi giá phải đưa lên công luận”.
Xin phép được nhắc lại, blogger Nguyễn Lân Thắng vừa có một chuyến đi ra nước ngoài khoảng ba tháng. Trong thời gian đó anh có tiếp xúc với Văn phòng Cao Ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc tại Bangkok, một số cơ quan nhân quyền quốc tế… để trình bày về tình hình thực tế tại Việt Nam.
Đài chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật những thông tin mới nhất về việc blogger Nguyễn Lân Thắng bị giữ tại Sân bay Nội Bài sau chuyến đi nước ngoài về.
IMG_9482-622.jpg
Bạn bè và gia đình kêu gọi trả tự do cho Blogger Nguyễn Lân Thắng tại sân bay Nội Bài hôm 30 tháng 10 năm 2013. Citizen photo.

1401746_559498447460981_1030444651_622.jpg
Bạn bè và gia đình kêu gọi trả tự do cho Blogger Nguyễn Lân Thắng tại sân bay Nội Bài hôm 30 tháng 10 năm 2013. Citizen photo.











Tòa Giám mục Xã Đoài phản đối bản án bất công và thiếu minh bạch của TAND tỉnh Nghệ An đối với ông Ngô Văn Khởi và Nguyễn Văn Hải



Ông Ngô Văn Khởi và ông Nguyễn Văn Hải tại phiên tòa sơ thẩm.


GPVO - "Cách làm được coi là “phiên tòa xét xử công khai và bản án đúng người đúng tội” đối với hai giáo dân giáo xứ Mỹ Yên ngày 23/10/2013 của TAND tỉnh Nghệ An đã không gây ngạc nhiên cho công luận Việt Nam và quốc tế về cách kết thúc vụ việc vốn quen thuộc của nhà cầm quyền, là quy kết hết trách nhiệm cho dân lành để bao che hành vi sai trái của cơ quan công quyền. Công luận mạnh mẽ phản đối bản án bất công và thiếu minh bạch này của TAND tỉnh Nghệ An đối với ông Ngô Văn Khởi và ông Nguyễn Văn Hải.
... Giáo phận Vinh không ngừng yêu cầu nhà cầm quyền trả tự do cho hai ông Ngô Văn Khởi, Nguyễn Văn Hải và bồi thường thiệt hại cho những người liên quan, đồng thời yêu cầu hủy bỏ hết mọi lệnh khởi tố liên quan đến vụ việc tại Trại Gáo ngày 22/05/2013 và Mỹ Yên ngày 04/09/2013..."


Đinh Nhật Uy: ‘Tôi sẽ tiếp tục lên tiếng trước các bất công’


VOA - Facebooker Đinh Nhật Uy tối 29/10 cho VOA Việt Ngữ biết rằng anh sẽ không ngại tiếp tục nói lên tiếng nói của mình ‘về những điều pháp luật không cấm’ sau khi bị tòa án kết án tù treo. 

“Những việc tôi làm như là lên tiếng bảo vệ lãnh thổ của Việt Nam, quyền và lợi ích hợp pháp của người dân hay là đấu tranh chống tiêu cực, hay những việc tôi đưa lên Facebook của bản thân tôi nó không vi phạm pháp luật. Tôi vẫn tiếp tục tôi làm chứ tôi không có gì phải ngần ngại cả. Những việc như bảo vệ em tôi khỏi vụ án chụp lên đầu em tôi là vụ án khủng bố thì tôi phải đứng ra tôi bảo vệ thôi. Và không chỉ riêng về bản thân của em tôi nữa. Những việc nào mà tôi thấy là bất công thì tôi sẽ tiếp tục lên tiếng. Những việc đó làm là có ích cho mọi người chứ không phải là làm xấu cho mọi người. Những gì mà pháp luật không cấm thì bản thân tôi sẽ tiếp tục làm”.

Facebooker này còn cho biết thêm rằng anh ‘rất vui và cảm kích’ khi được chào đón khi ra khỏi trại giam, và cảm xúc đó ‘không thể diễn tả được’.

“Mọi người đã tạo cho tôi một tâm lý rất là vững chắc, một ngọn lửa cháy rất là mãnh liệt. Trước lúc tôi vô tù, thì ngọn lửa đó nó cháy ở mức độ mà tôi cảm thấy là không mạnh mẽ lắm. Nhưng nó được nhân đôi gấp mười lần, hai chục lần khi tôi bước ra khỏi trại giam và gặp mặt mọi người ở đây. Sức mạnh của mọi người trên các trang mạng xã hội là không thể nào đo đếm được, và nó rất là kinh khủng”. 

Tòa án tỉnh Long An hôm 29/10 tuyên phạt 15 tháng tù treo đối với Facebooker Đinh Nhật Uy vì tội "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân" theo Điều 258 Bộ luật Hình sự.

Ông Uy là trường hợp đầu tiên mà cáo trạng có nhấn mạnh tới việc sử dụng Facebook – hiện được coi là một trang mạng xã hội phổ biến nhất ở Việt Nam.

Thông tấn xã Việt Nam do nhà nước quản lý trích dẫn cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Long An cho rằng ông đã dùng Facebook để ‘đăng các bài viết, hình ảnh và trao đổi thông tin có nội dung xấu, sai sự thật về Nhà nước Việt Nam và nhiều tổ chức, cá nhân’.

Facebooker Đinh Nhật Uy cho biết anh ‘không đồng tình với bản án đó và sẽ kháng cáo’.

“Tôi không đồng ý với mức án như vậy, và tôi đã yêu cầu tòa án phải xử vụ này dưới góc độ dân sự. Nếu mà áp đặt tôi với trách nhiệm hình sự, chịu trách nhiệm hình sự như thế này thì tôi sẽ kháng án”.

Trước khi phiên tòa diễn ra, nhiều blogger và Facebooker cũng như một số tổ chức thúc đẩy nhân quyền đã lên tiếng kêu gọi trả tự do cho Facebooker Đinh Nhật Uy cũng như kêu gọi hủy bỏ Điều 258, coi đây là là điều luật ‘bóp nghẹt các quyền tự do bày tỏ ý kiến trên mạng Internet’.

Facebooker này cho biết anh chỉ là ‘một người công dân bình thường, một người nhỏ nhoi trong hàng triệu người khác mà mình lại nhận được sự ủng hộ của mọi người như thế là quá lớn’.

Về những ngày ở trong trại giam, anh Uy cho biết mẹ là người anh nghĩ tới đầu tiên. 

Ðinh Nhật Uy và mẹ Nguyễn Thị Kim Liên
“Mẹ tôi là một người phụ nữ từ trước đến giờ tôi rất thương và lúc nào cũng tin tưởng vào mẹ. Mẹ là người rất là cứng rắn. Tôi biết là mẹ phải làm những gì, những việc mà phải có lợi cho con của mình. Tôi rất tin tưởng vào mẹ của mình, và cái đó không phải những thứ khiến tôi phải lo lắng trong tù nữa”.

Ông Uy bị giới hữu trách bắt tạm giam hồi tháng Sáu theo điều 258 Bộ Luật hình sự sau khi vận động trên Facebook, đòi trả tự do cho em trai là Đinh Nguyên Kha, hiện thụ án 4 năm tù về tội ‘tuyên truyền chống nhà nước’.

Sau Điều 88 về tội tuyên truyền chống nhà nước và Điều 79 về âm mưu lật đổ chính quyền, Điều 258 đang vấp phải chỉ trích của nhiều người và nhiều tổ chức thúc đẩy nhân quyền vì bị coi là giới hạn quyền được bày tỏ quan điểm của người dân.

Một nhóm blogger ở trong nước còn ra tuyên bố phản đối điều 258 và văn bản còn được biết tới với tên gọi ‘Tuyên bố của mạng lưới blogger Việt Nam’ này đã được chuyển tới nhiều cơ quan ngoại giao và tổ chức quốc tế uy tín.