Mai Thanh Hải - Đầu giờ chiều ngày mồng 1 Tết, mới sấp ngửa chạy từ "Chùa Bà Đanh khổng lồ" Hà Nội về quê Hải Phòng.
Cứ nghĩ đường 5 vắng lắm, như bao lần đầu năm mình tất tả lên lên xuống
xuống, nhưng năm nay, có lẽ kinh tế yếu kém, tiền ít ăn dè, nên thiên hạ
nhong nhong ra đường đứng hóng, làm đường 5 đông xe, chả kém ngày
thường.
Về đến quê, ngỡ ngàng khi nhìn đâu cũng thấy rừng rực đỏ...

Mình ngỡ ngàng đầu năm, khi về quê hôm nay, là những chiếc đèn lồng đủ
loại, từ màu đỏ đến vàng, trang kim óng ánh, cong queo chữ Tàu, treo
khắp hè đường, cửa nhà, trong ngõ xóm.

Quê An Lão mình nghèo, người dân bao đời nay, vẫn sấp mặt xuống đồng
chiêm trũng kiếm con cá - mớ rươi và ước mơ thâu đêm, tựu trung lại chỉ
đơn giản là phần thịt lợn đụng, ấm chân răng trong 3 ngày Tết.
Ước mơ lớn "đời sống văn hóa tinh thần", có chăng chỉ vươn đến những
buổi háo hức ra sân kho xem xiếc thú, ca nhạc tạp kỹ - bán thuốc dạo và
Chương trình phim ảnh lưu động, thành phố chiếu cố cho những vùng sâu xa
Thế mà bây giờ?..
100 nghìn đồng, có thể là không nhiều so với khát khao "nhà mình xinh,
quê mình đẹp", nhưng đó cũng là mớ rau, con cá, cân thịt, chiếc bánh
chưng ấm lòng ngày Tết.
Nhưng 100 nghìn là quá rẻ mạt, để hoàn tất việc "đồng hóa văn hóa" xa
lạ, với từng người dân quê chân lấm tay bùn, chưa bao giờ biết đến mạng
Internet và cũng chưa bao giờ tầm mắt vượt khỏi lũy tre làng, để biết
đến khái niệm "bá quyền, bành trướng"...
Và liệu, trong những ngày Tết này, còn bao vùng quê khác, được cố ý hay
vô tình châm lửa "đèn lồng", để mình tự dưng lo về ẩn họa "Phố Tàu", như
ngày đầu năm mới, ở chính quê mình nghèo nàn, heo hút, xa xôi hôm
nay?..

Mai Thanh Hải
http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2013/02/que-tau.html

Mai Thanh Hải
http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2013/02/que-tau.html
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi