Lê Anh Hùng - Việc ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển cho tôi cái “công văn trả lời” bị cắt đầu cắt đuôi, không biết do cơ quan nào phát hành, không biết ai là người ký... cũng đủ cho thấy sự SỢ HÃI và ĐỚN HÈN đến mức khó có thể chấp nhận của cả một hệ thống chính trị trước một “bệnh nhân tâm thần”, như lời vu cáo hết sức trơ trẻn của họ...
*
Kính gửi:
- Các cơ quan hữu quan ở Việt Nam
- Các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước
Kính thưa quý vị!
- Sau 1 năm 1 tháng kể từ khi Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc chuyển đơn thư tố cáo của tôi đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, PTT Hoàng Trung Hải và nguyên Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh đến tận tay Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng ngày 19/6/2012;
- Sau các cuộc “làm việc” của tôi với Cục A67 – Bộ Công an (ngày 27/6/2012), Cơ quan An ninh Điều tra Công an Hà Nội (ngày 2 & 6/7/2012);
- Sau rất nhiều cuộc điện thoại thúc giục ĐBQH Dương Trung Quốc cũng như các cuộc trao đổi trực tiếp giữa người tố cáo với ông;
- Sau hơn 1 năm ĐBQH Dương Trung Quốc “lưu ý” ông Bộ trưởng Công an về vụ việc của tôi;
- Sau hai lần ĐBQH Dương Trung Quốc gửi công văn cho Chủ tịch Quốc hội về vụ việc của tôi;
- Sau khi nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế cũng như dư luận trong và ngoài nước lên án mạnh mẽ việc công an bắt tôi một cách trái pháp luật vào trại tâm thần trá hình mang tên “Trung tâm Bảo trợ Xã hội II Hà Nội”, và dưới áp lực của công luận họ đã buộc phải trả tự do cho tôi sau 12 ngày giam cầm trái phép (từ 24/1 ¸ 5/2/2013);
- Sau khi chính ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã nói với ĐBQH Dương Trung Quốc ngày 25/10/2012 rằng “vụ việc phức tạp lắm”;
- Sau khi vợ tôi tự tay viết Bản Cam Đoan ngày 11/3/2011 khẳng định: (i) chồng tôi (Lê Anh Hùng) là người hoàn toàn bình thường, khi chồng tôi bị bắt ngày 25/12/2009 tôi khai chồng tôi bị tâm thần là do bị đe dọa và ép buộc; (ii) tôi hoàn toàn đồng ý với Thư Tố Cáo của chồng tôi đối với các ông Nguyễn Tấn Dũng, Hoàng Trung Hải, Nông Đức Mạnh; tôi là người nằm trong đường dây ma túy của PTT Hoàng Trung Hải; tôi là nhân chứng trực tiếp và cung cấp thông tin cho chồng tôi;
- Sau khi vợ tôi cùng tôi đến gặp ĐBQH Dương Trung Quốc ngày 18/2/2013 như một lời tái khẳng định Bản Cam Đoan nói trên;
- Sau khi vợ chồng tôi đã nhiều lần kêu cứu về tình trạng bị đe dọa, khủng bố, hành hung, cướp bóc... của mình;
- Sau khi tôi đã viết hơn 100 bài viết, đăng trên các phương tiện truyền thông uy tín trong và ngoài nước như Bauxite Việt Nam, Đài Á Châu Tự Do, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ… cũng như trênblog cá nhân của mình (chưa kể tôi còn dịch hai cuốn sách học thuật đã công bố và vô số bài báo khác, với tổng cộng hàng nghìn trang dịch; hay thậm chí là hợp tác với một luật sư danh tiếng ở nước ngoài để viết bài);
- Sau khi tôi đã nhiều lần trả lời phỏng vấn các Đài BBC, VOA, RFA, RFI hay cả tạp chí hàng đầu thế giới TIME;
- Sau khi tôi đã gửi thư tố cáo qua mạng đến LẦN THỨ 72 tới đầy đủ cơ quan chức năng trong nước, ngày 18/7/2013, ĐBQH Dương Trung Quốc đã chuyển chuyển cho tôi văn bản mà ông nói là của Bộ Công an trả lời Quốc hội về đơn thư của tôi như sau:
Đây rõ ràng là cách “trả lời” đơn thư tố cáo theo kiểu “cả vú lấp miệng em” và chà đạp lên pháp luật:
1. Vợ tôi đã viết Bản Cam Đoan (mà tôi kèm trong đơn thư gửi ĐBQH Dương Trung Quốc) phủ nhận lại những lời khai trước đây của vợ tôi khi tôi bị bắt ngày 25.12.2009; ấy vậy nhưng văn bản trả lời của Bộ Công an lại không hề đếm xỉa đến văn bản mấu chốt kia, không hề làm việc với vợ tôi với tư cách là nhân chứng sống của vụ tố cáo, mà lại dẫn lời khai của vợ tôi từ lần tôi bắt trước đây để “trả lời” đơn thư của tôi lần này.
2. Thời điểm tôi bị bắt ngày 25/12/2009, tôi mới gửi thư tố cáo qua mạng 20 lần, trong khi Bộ Công an lại “trả lời” Quốc hội ở đây là: “Ngày 25/12/2009, Lê Anh Hùng bị... Tại cơ quan điều tra, Lê Anh Hùng khai nhận, đã 70 lần gửi tài liệu có nội dung vu khống...” Chừng đó đủ cho thấy thái độ “nghiêm túc” của nhà chức trách trong việc “điều tra” một vụ việc mà bây giờ đã tràn lan trên mạng (chỉ riêng Nhật Ký Lê Anh Hùng trên trang Thông Luận đến ngày 6/8/2013 đã có trên 235.000 lượt tải về).
3. Việc mẹ tôi ký đơn đưa tôi đi chữa bệnh như trong văn bản trả lời của Bộ Công an chính là do sự o ép và đe dọa của công an, đặc biệt họ đã lợi dụng sự thiếu hiểu biết của mẹ tôi để đánh lừa bà, như mẹ tôi đã thể hiện trong lá đơn viết ngày 30/1/2013 (“Con trai tôi không phải là người vô gia cư, lang thang đường phố, cũng không có dấu hiệu tâm thần…” – nguồn: Bauxite Việt Nam.) Ngoài ra, việc công an đến tận nơi tôi đang làm việc để cưỡng bức tôi, một người có công ăn việc làm ổn định, vào Trung tâm Bảo trợ Xã hội II Hà Nội (trại tâm thần trá hình) là một việc làm chà đạp lên pháp luật, chà đạp lên quyền con người, đã bị dư luận trong và ngoài nước lên án;
Việc ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển cho tôi cái “công văn trả lời” bị cắt đầu cắt đuôi, không biết do cơ quan nào phát hành, không biết ai là người ký... cũng đủ cho thấy sự SỢ HÃI và ĐỚN HÈN đến mức khó có thể chấp nhận của cả một hệ thống chính trị trước một “bệnh nhân tâm thần”, như lời vu cáo hết sức trơ trẻn của họ.
Qua cách hành xử của nhà chức trách, quý vị đã có thể nhận ra bản chất của vụ việc. SỰ THẬT là vũ khí duy nhất của chúng tôi, và những kẻ bị tố cáo cũng như những người có trách nhiệm đã tìm mọi cách để vô hiệu hóa vụ tố cáo của chúng tôi, đẩy chúng tôi vào đường cùng. Sớm muộn gì lịch sử cũng sẽ vạch mặt những kẻ mà tôi tố cáo. Chính họ đã và đang tàn phá đất nước, đã và đang dâng cả giang sơn gấm vóc cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.
Đây rõ ràng không còn là chuyện riêng của gia đình chúng tôi. Vì vậy, KHẨN THIẾT kêu gọi dư luận trong và ngoài nước quan tâm và lên tiếng về vụ việc. Chỉ có áp lực của dư luận mới khiến nhà chức trách phải giải quyết vụ việc theo một cách nào đó, dù chỉ là xử lý nội bộ. Nhân đây, tôi cũng rất mong dư luận quan tâm đến hoàn cảnh sống đang ngày đêm bị đe dọa, rình rập, khủng bố và triệt đường sống của chúng tôi, đặc biệt là vợ tôi (nhân chứng duy nhất còn sống sót trong băng đảng ma túy của Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải), người đang hàng ngày bị những cơn đau đầu hành hạ, hậu quả của những lần bị tay chân của những kẻ mà chúng tôi tố cáo tiêm thuốc độc để hủy hoại trí nhớ.
Quảng Trị, ngày 6/8/2013
Mobile: 01243210177; Blog: leanhhungblog.blogspot.com; Email: lehunglpa@gmail.com; Skype: lehunglpa; Facebook: facebook.com/lehunglpa
Mobile: 01248241919; www.facebook.com/phuonganh.lethi.16
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi