Ngày 2/12, tại
Trụ sở Trung ương Đảng, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã tiếp
thân mật
Đoàn đại biểu Đảng Cộng sản Trung Quốc do đồng chí Lý Kiến Quốc, Uỷ
viên
Bộ Chính trị, Phó Uỷ viên trưởng Uỷ ban Thường vụ kiêm Tổng Thư ký Đại
hội đại biểu nhân dân toàn quốc Trung Quốc, dẫn đầu, nhân dịp Đoàn sang
thăm
Việt Nam và thông báo kết quả Đại hội XVIII Đảng bạn.
Cùng
dự buổi tiếp có đồng chí Hoàng Bình Quân, Uỷ viên Trung ương Đảng,
Trưởng ban
Đối ngoại Trung ương và đại diện Lãnh đạo một số cơ quan
Trung ương.
|
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp đồng chí Lý Kiến Quốc. Ảnh: Trí Dũng - TTXVN
|
Cái bẫy ý thức hệ cực kỳ nguy hiểm của Trung Cộng
Vũ Cao Đàm
“Giả dụ bây giờ “Đảng ta”… “giáo dục”
được đảng viên, cán bộ và nhân dân
ta cái lòng căm thù quân xâm lược
Trung Cộng như thế, thì chắc du kích cụ
Hồ bắn bỏ được vô khối kẻ mà họ
liệt vào hạng Việt Gian phản quốc” – Vũ
Cao Đàm.
Thưa Anh Vũ Cao Đàm, theo chúng tôi biết, lòng căm ghét bọn Tàu Cộng
thâm độc hiện đang dâng lên rất cao trong dân chúng. Đến trẻ con chơi
trò
“quân ta quân nó” thì “quân nó” phải được quy định trước là Tàu và
“quân
nó” bao giờ cũng thua, chúng tôi đã chứng kiến những việc hồn
nhiên ấy
của lứa tuổi thơ vào hàng cháu chắt mình ngay tại Hà Nội. Tuy
nhiên… cái
giả dụ của anh khiến chúng tôi băn khoăn vì chợt nhớ tới lời
ngài Nguyễn
Sinh Hùng, đại ý:… lấy ai mà làm người ngồi trên đầu dân
nữa. Băn khoăn
nó là thế đấy anh ạ. Chúng tôi có viết trong một Lời bình
trước đây:
“Miệng lưỡi cộng sản thì cực kỳ kinh khủng mà cộng sản Trung Quốc là
loại cộng sản trộn lẫn với phong kiến từ Tần Thủy Hoàng đến Mãn Thanh
nên mưu sâu kế hiểm trong lời lẽ của chúng còn tăng lên gấp trăm. Đằng
nào chúng nói cũng xuôi cả. Nhưng cứ xem cả thế giới đang ngày càng
cảnh
giác, nghi ngờ và căm ghét chúng thì đủ biết thủ đoạn nói ngược nói
xuôi của chúng hiệu quả đến thế nào.
Âm mưu thôn tính lãnh hải của các nước Đông Nam Á bằng kế hoạch
đường
lưỡi bò cầm chắc thế nào cũng thất bại. Tuy nhiên cảnh giác không
bao
giờ thừa, và cảnh giác ở một nước như Việt Nam phải coi là nhiệm vụ
hàng
đầu vì bọn tiếp tay cho giặc hôm nay ma mãnh hơn nhiều những kẻ
bán
nước dưới thời phong kiến, bởi những kẻ ấy dầu sao trong lương tâm
cũng
còn chút xấu hổ, điều mà bọn phản quốc hôm nay có bói cũng không
thấy.
Mặt của chúng chường ra ở đâu cũng cho ta một cảm giác rất rõ
chúng là
loài… máu lạnh”.
Bauxite Việt Nam
Ngày 2/12/2012, trang điện tử của Chính phủ Việt Nam giật dòng
tít
trang trọng: “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp Đoàn đại
biểu ĐCS Trung
Quốc”. Tiếp đó là lời giới thiệu: “Ngày
2/12, Tổng Bí thư Nguyễn Phú
Trọng đã tiếp thân mật Đoàn đại
biểu Đảng Cộng sản (ĐCS) Trung Quốc do đồng chí
Lý Kiến
Quốc, Uỷ viên Bộ Chính trị, Phó Uỷ viên trưởng Uỷ ban Thường
vụ
kiêm Tổng Thư ký Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc Trung
Quốc dẫn
đầu, sang thăm Việt Nam và thông báo kết quả Đại hội
XVIII ĐCS Trung
Quốc” (Xem: http://baodientu.chinhphu.vn
/Home/Tong-Bi-thu-Nguyen-Phu-Trong-tiep-Doan-dai-bieu-
DCS-Trung-Quoc/201212/155844.vgp).
*
Bọn Trung Cộng đểu giả đến thế là cùng: Trong khi chúng vẫn
hoành
hành trên Biển Đông, vẫn lầm lũi lần mò hang cùng ngõ
hẻm để xâm nhập và
phá hoại đất nước chúng ta, thì chúng cho
một đoàn sơn lâm thảo khấu
sang Việt Nam… ra cái điều… bẩm
báo các “đồng chí Việt Nam” về kết quả đại hội của chúng.
“Đồng chí của Đảng ta” được tâng bốc đến thế là không còn gì
để nói.
Đọc xong bài này người đọc dựng cả tóc gáy, lợm giọng, ngứa
tai.
Ngay sau khi bình thường hóa quan hệ, Trung Cộng đã ý thức
rất rõ,
các nhà lãnh đạo Việt Nam rất cần chỗ dựa ý thức hệ sau
khi đất nước
“anh cả” Liên Xô và một loạt nước xã hội chủ nghĩa
(XHCN) sụp đổ. Và
chúng đã mở rộng vòng tay để đón các
“đồng chí” Việt Nam.
Trên mạng còn nhan nhản những bài viết về các cuộc gặp gỡ
giữa các
nhà lãnh đạo đảng của hai nước, bọn đầu sỏ của đế
quốc Trung Cộng luôn
vuốt ve chèo kéo bằng những giọng điệu
rất chi ngon ngọt về hai đất
nước: “Sơn thủy tương liên/Lý tưởng
tương thông/Văn hóa tương đồng/Vận mệnh tương quan”.
Đầu năm 1999, Tổng bí thư Giang Trạch Dân đã đề xướng và lôi
kéo các nhà lãnh đạo đảng Việt Nam vào hùa với phương châm
“16 chữ vàng”… “Ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng
giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện” xem như đánh dấu một giai
đoạn “có tầm cao mới” trong quan hệ Việt Trung được ghi nhận
trong Tuyên bố chung, từ tháng 2/1999.
Bọn gian manh Trung Cộng còn ve vãn việc thực hiện phương
châm “16 chữ vàng” trên tinh thần 4 tốt: “láng giềng tốt, bạn bè
tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt“.
Nhưng cũng chính từ những giờ khắc đó đó, phía sau những lời
lẽ ngon
ngọt như rót vào cổ họng từng giọt mật ong đó, chúng ta
đã và đang quan
sát thấy bọn đế quốc Trung Cộng, một bọn thảo
khấu gian manh, ngày càng
phát xít hóa đã làm những việc gì?
Chúng phát động “cuộc chiến tranh nhân dân” theo đúng tư
tưởng của
quan thầy Mao Trạch Đông của chúng, một tên bạo
chúa, một lãnh tụ ma
giáo nhất trong phong trào cộng sản và
công nhân quốc tế, kẻ đã giết hại
không ghê tay hơn sáu chục
triệu đồng chí, đồng bào máu mủ ruột thịt
của mình từ các cuộc
thanh trừng mang những cái tên mỹ miều cách mạng,
như “Chỉnh
phong”, “Tam phản”, “Ngũ phản”, “Bách gia tranh minh, Bách
hoa tề phóng” (Trăm hoa đua nở/Trăm nhà đua tiếng),… rồi “Đại
cách mạng
văn hóa”.
Cuộc chiến tranh nhân dân theo tư tưởng Mao Trạch Đông mà
bọn đế quốc
Trung Cộng đang phát động trên toàn bộ vùng đất
vùng biển của Tổ quốc
chúng ta là một cuộc chiến tranh nhân
dân bẩn thỉu nhất và đê hèn nhất
trong lịch sử chiến tranh của
nhân loại: Bọn Trung Cộng dùng “nhân dân”
của chúng đi mua
rắn, mua ốc bươu vàng, mua mèo,… để kích thích dân ta
phát
triển những loài này trên khắp cánh đồng; rồi mua rễ sim để “trọc
hóa đồi xanh” và triệt phá môi trường sống và môi trường sản
xuất của
Việt Nam; chúng mua khoai, mua dưa hấu, mua gạo trộn
cát theo kiểu triệt
phá để làm tan hoang nền sản xuất Việt Nam,
chúng chơi đủ trò nhơ bẩn
để thắng thầu tới 90% công trình
công nghiệp… rồi để đó để triệt phá các
chương trình công
nghiệp hóa của Việt Nam; chúng mượn đất chôn bố mẹ
ông bà
chúng, rồi tuyên bố xanh rờn “mộ ông bà chúng ở đâu, thì đất
Trung Cộng ở đó”; chúng cho các công ty đểu đến thuê cả 300
ngàn hecta
rừng trong suốt nửa thế kỷ, để chiếm đất; chúng vuốt
ve những kẻ quyền
cao chức trọng ký dâng cho chúng những
vùng chiến lược hiểm yếu trên đất
Tây Nguyên, chúng cho cả
chục ngàn con tàu đội lốt dân sự tràn xuống
Biển Đông, và,
đương nhiên, chúng vẫn có quyền khua môi múa mép “không
dùng vũ lực trên Biển Đông”, vân vân và vân vân. Rồi gần đây
nhất, là
những đoàn quân “nhân dân” lũ lượt đi du lịch khắp mọi
nẻo đường Việt
Nam với tấm hộ chiếu in hình lưỡi bò để khẳng
định cái gọi là “chủ
quyền” phi pháp của bọn hải tặc Trung Cộng.
Với cái gọi là đường lối chiến tranh nhân dân của Mao Trạch
Đông, bọn
đế quốc xâm lược Trung Cộng sẽ còn hoành hành
ngang ngược và bẩn thỉu
hơn nữa trên mảnh đất đã nhuốm máu
các thế hệ cha ông.
Nhưng chúng vẫn là đồng chí “thắm tình hữu nghị Việt Hoa”!!!
Vẫn rất nhiều đồng chí của “đảng ta” đang
ôm hôn thắm thiết
bọn đồ tể khát máu Trung Cộng, thậm chí chắp cả hai
tay cung
kính cúi rạp… chỉ có điều cái trán vốn “vênh váo”… “anh hùng”
của các đồng chí chúng ta chỉ mới suýt chạm vào đế giày của kẻ
xâm lược đã giẫm đầy máu của các anh “bộ đội cụ Hồ”.
Cái “Lý tưởng tương thông” giữa các “Đồng chí tốt” là một cái
bẫy vô cùng gian xảo.
Một mặt, bọn Trung Cộng muốn tỏ ra như một chỗ dựa
cho
những ai còn trung thành với cái lý tưởng đã sụp đổ, và chúng
tin
tưởng rằng, nhiều kẻ sẽ bán đứng quyền lợi của Tổ Quốc để
mua lấy cái
chỗ dựa vững chắc của người “anh em, đồng chí”
môi hở răng lạnh.
Một mặt khác, bọn Trung Cộng thừa biết, lý tưởng
cộng sản
ngày nay đã không còn hấp dẫn nhân loại như nửa đầu thế kỷ
XX,
người ta đã ghê sợ nền cai trị độc tài đã diễn ra ở tất cả các
nước theo
thể chế cộng sản. Và chúng tâng bốc Việt Nam, nịnh
bợ các “đồng chí
Việt Nam” như người anh hùng còn sót lại của
thế giới cộng sản để thế
giới ghê sợ Việt Nam, để láng giềng xa
lánh Việt Nam, để chia rẽ chính
nội bộ dân tộc Việt nam, và trước
hết là chia rẽ Đảng với toàn dân tộc
Việt Nam, chúng dựng trước
mắt “Đảng ta” những ai biểu tình chống sự xâm
lược của Trung
Cộng đều là “thế lực thù địch” của “Đảng ta”. Chúng đã
kích
động được cái “Đảng ta” thẳng chân đạp vào mặt các đồng chí
của họ,
những người đang giơ tay đả đảo quân xâm lược Trung
Cộng; chúng đã kích
động được “Đảng ta” hoảng loạn trước
phong trào phản ứng của những nông
dân bị cướp đất làm giàu
cho bọn con cái các nhà tư bản đỏ, đến mức huy
động cả lực
lượng vũ trang đi đàn áp người nông dân khai hoang lấn biển
Đoàn Văn Vươn hai sương một nắng ở Tiên Lãng, rồi những
người nông dân
tay không tấc sắt trên cánh đồng lúa Văn Giang.
Tội ác của Trung Cộng không thể kể xiết.
Máu của dân tộc Việt Nam đã đổ, biển đảo của Tổ quốc đã bị
Trung Cộng chiếm đóng vì chung ý thức hệ với Trung Cộng, vì
các “đồng chí của chúng ta”
đã ngây thơ tin rằng Trung Cộng
đánh đuổi “quân Ngụy” để giúp “chúng
ta” lấy lại biển đảo từ tay
của “bọn ngụy quân”, nhưng là những người
con trung thành
của Tổ quốc quyết ngã xuống để bảo vệ từng hạt cát của
Hoàng
Sa. Và các “đồng chí của Đảng ta” mang niềm tin “rất đồng chí”
rằng, ngày mai các “đồng chí Trung Cộng” sẽ bàn giao lại cho
Hoàng Sa về
trong lòng Tổ Quốc….
Bài học ấy chưa đủ thấm, để hôm nay nhiều “đồng chí của
chúng ta”
vẫn ôm hôn kẻ thù ngàn đời không đội trời chung của
dân tộc; để hôm
nay, các phương tiện truyền thông vẫn ra rả lên
án vạch tội những người
đáng ra hôm nay chúng ta phải đồng
minh với họ để chống lại Trung Cộng
xâm lược.
Phải nói, bọn đế quốc Trung Cộng đã quá giỏi khi tung ra
những games tuyệt chiêu trên bàn cờ địa-chính trị của thế
giới đương đại.
Kết thúc những dòng tản mạn này, tôi muốn kể lại câu chuyện có
thực ở
làng tôi hồi đầu kháng chiến chống Pháp. Khi đó, vẫn cái
“Đảng ta” này
đã tuyên truyền thế nào, mà dân chúng ai ai cũng
căm thù quân xâm lược
Pháp.
Theo địa danh rất cổ, thì làng tôi nằm trong tổng Đồng Xâm,
thuộc phủ
Trực Định, trấn Sơn Nam Hạ khi xưa, có nghề chạm
bạc, có 3 vị đứng ra
lập một công ty, gọi tên là “Công ty Ký Đệ
Lượng” (gồm ông Cửu Ký, ông
Nhang Đệ, ông Giáo Lượng).
Công ty này nhận được một hợp đồng với một
thương gia người
Pháp. Khi người Pháp về làm việc với công ty, thì ba
ông kết cái
cổng chào bằng lá dừa và làm một cái băng-rôn bằng tiếng
Pháp
“Bienvenue!”, nghĩa là “Kính chào!”…
Khi phong trào du kích chống Pháp lên cao, anh em du kích đi
lùng sục
tìm 3 ông… vì nghi các ông là… Việt Gian phản quốc.
Trong 3 ông, thì
ông Nhang Đệ đã mất, ông Giáo Lượng đã đi
khỏi làng, chỉ còn ông Cửu Ký ở
lại. Thế là đang đêm, họ bắt ông
Cửu Ký… mang ra bãi sông bắn luôn và
vứt xác ông ở đó. Một
người dân đã chôn giấu chu đáo, và gần đây con
cháu ông mới
tìm lại được mộ của ông để chôn cất tử tế. Con trai và cháu
chắt
ông Cửu Ký hiện sống ở Hà Nội. Chắc thể nào cũng có người
trong số
họ sẽ đọc những dòng này. Tôi xin thắp một nén nhang
kính cẩn trước
vong hồn oan uổng của ông.
Hành động của anh em du kích có thể xem là quá khích. Nhưng
họ hành
động chỉ vì yêu nước, phù hợp với trình độ của dân khi
đó… Giả dụ bây
giờ “Đảng ta”… “giáo dục” được đảng viên, cán
bộ và nhân dân ta cái lòng
căm thù quân xâm lược Trung Cộng
như thế, thì chắc du kích cụ Hồ bắn bỏ
được vô khối kẻ mà họ
liệt vào hạng Việt Gian phản quốc,… thực sự tệ
hại gấp hàng tỷ
tỷ lần ông Cửu Ký ở làng tôi những năm đầu chống Pháp.
V.C.Đ.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi