samedi 31 août 2013

Đâu rồi nàng Cộng sản quyến rũ?

Nguyễn Trung Tôn (Danlambao) - Kính thưa các quý vị bô lão cùng tất cả quý đồng bào: Đảng cộng sản đang rầm rộ phát động hàng loạt các phong trào “Kỷ niệm Cách mạng tháng tám và Quốc khánh 02/09” thông qua nhiều hình thức. Tôi một người dân đang sống tại Việt Nam xin gửi tới quý vị một vài nhận định của cá nhân mình về cuộc “Cách Mạng” này và hậu quả của nó.

Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời năm 1930, trong tình trạng đất nước đang vô cùng tăm tối dưới ách cai trị của thực dân Pháp. Trước thời điểm này đã có rất nhiều những nhân sĩ trí thức cùng nhiều vị anh hùng dân tộc trong nước đứng lên đấu tranh đòi độc lập giải phóng dân tộc như: Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Hoàng Hoa Thám, Nguyễn Thái Hoc... Trước tình cảnh dân tộc bị nô lệ, người dân cực khổ thì không riêng gì ông Nguyễn Tất Thành (Hồ Chí Minh) mà còn rất nhiều người Việt Nam muốn đứng lên thay đổi chế độ Phong kiến Thực dân. Nhưng trong hoàn cảnh lúc bấy giờ người dân Việt Nam đa phần dân trí thấp nên sự hiểu biết của đa số đồng bào rất giới hạn. Động lực khiến họ đấu tranh không phải là lý tưởng cao xa nào cả mà chính là cái đói, cái rét, cái dốt và cái nhục. Đó chính là lý do người dân đứng lên chống lại chính quyền lúc bấy giờ. Họ cần có cơm ăn, áo mặc, cần được đối xử bình đẳng. 

Ra đời sau nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam có lợi thế hơn các đảng phái khác vì thời điểm này các đảng Cộng sản nói chung và Liên Xô nói riêng đang có ưu thế trên thế giới vì họ đã thu hút được hai tầng lớp nhân dân hùng hậu là Công Nhân và Nông Dân, vì những lý thuyết của họ là đấu tranh xóa bỏ giai cấp bóc lột và bảo vệ người lao động… để xây dựng xã hội Xã Hội Chủ Nghĩa. Cùng với những mánh khóe, thủ đoạn chính trị thâm độc, Cộng sản Việt nam lần lượt thâu tóm quyền lực thông qua việc triệt tiêu các đối thủ.

Giai đoạn 1937-1945, cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 bùng nổ cũng chính là một yếu tố vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Cuộc chiến tranh này buộc các quốc gia thực dân, phát xít phải co lại và đối diện với việc phải trao trả thuộc địa... Mặc dù chỉ mới có 15 tuổi nhưng “cô thiếu nữ” Cộng sản có vẻ bề ngoài vô cùng đẹp đẽ và giọng nói hết sức quyến rũ khiến các chàng trai Công Nhân và Nông Dân Việt Nam bị thu hút. Bên cạnh sự ngọt ngào quyến rũ là những lời thề non hẹn biển: Sẽ tuyệt đối trung thành với Nhân dân lao động; sẽ đem tới cho người dân cơm no áo ấm… Nhờ dáng vẻ trẻ trung xinh xắn, giọng nói ngọt ngào và những lời hứa hẹn đầy thu hút này mà Cộng sản đã che được cái bề trong đầy nham hiểm của một mụ Giê-Sa-Bên (Một vị hoàng hậu Do Thái vừa thâm độc tàn nhẫn vừa tham lam và còn dâm đãng. Được đề cập tới trong Kinh Thánh 1,2 Các Vua và sách Khải huyền 2:20). Đảng Cộng Sản Việt Nam khó có thể giành được quyền bính trong giai đoạn đó nếu không có yếu tố rất quan trọng là dân trí người dân Việt Nam chúng ta lúc đó còn quá thấp. Kể cả những Đảng viên Cộng sản lúc đó đi theo Đảng, nhiều người cũng chẳng biết Cộng sản là gì! Họ chỉ có một khao khát đó là đất nước độc lập, dân tộc được tự do, dân cày có ruộng...

Thông qua những tuyên truyền, dụ dỗ lẫn cả uy hiếp, toàn dân miền bắc dần dần không theo cũng không được, nên ngoan ngoãn vâng lời. Và sau đó Đảng Cộng sản tiếp tục cưỡng hiếp Miền Nam thông qua mỹ từ giải phóng! Suốt từ năm 1945 tới 1975, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã không biết bao nhiêu máu xương oan uổng phải đổ xuống. Năm nay cụ bà Giê-Sa-Bên Cộng sản đã hơn 80 tuổi. Cụ không còn xinh xắn như xưa. Sức lực cũng không còn khỏe mạnh nữa. Những lời hứa hão trước đây của cô thiếu nữ với Công Nhân và Nông dân không hề thực hiện được. Công nhân và Nông dân lao động vẫn tiếp tục bị bóc lột trong các công ty xí nghiệp nước nhà, trong các doanh nghiệp nước ngoài, tại những nơi bị xuất khẩu ra nước ngoài làm nô dịch, và nhiều dân cày vẫn không có nổi ruộng hoặc bị cướp ruộng ngay giữa ban ngày ban mặt... Vậy cụ bà tuổi ngoài 80 này làm sao mà vẫn còn nắm được quyền bính cho tới tận bây giờ???

Nếu trước đây thiếu nữ Cộng sản đánh lừa được chàng trai Việt vì chàng thiếu hiểu biết thì ngày nay lại khác. Ngày nay sau khi bị Giê-Sa-Bên lừa dối cưỡng đoạt quyền bính thì anh chàng Dân Việt lại rơi vào thế thụ động không còn dám xông xáo hiên ngang nữa. Mặc dù dân trí đã cáo hơn nhưng cái ích kỷ, cái sợ hãi lại đeo theo khiến bước chân tranh đấu không nhấc lên được như trước nữa. Nỗi uất hận, nếu có, chỉ cứ dồn nén trong lòng. Nhờ đó Đảng Cộng sản vẫn cứ tiếp tục uy hiếp, đe dọa, dụ dỗ, và trả thù để nắm quyền sinh sát trên toàn dân tộc.

Nhưng nói như vậy không có nghĩa người dân Việt Nam đã hết hy vọng! Vì bây giờ đa số người dân Việt Nam, kể cả các đảng viên, đã không còn tin vào những hứa hẹn, những giá trị Cộng sản nữa. Mặc dù cái hèn, cái ích kỷ, cái sợ vẫn hàng ngày ám ảnh, nhưng vẫn có những người đã dám đứng thẳng dậy, đòi lại những quyền căn bản của mình, đòi Đảng Cộng sản phải thực thi những luật pháp do chính họ viết ra. Bất kể sự trả thù tàn độc của Đảng, số người đứng lên tiếp tục gia tăng, tuy còn chậm so với những nước mà ta vẫn xem là "kém văn minh hơn Việt Nam" như Campuchia, Miến Điện. Lòng tin rằng chính nghĩa không thể bị cường quyền dập tắt, cùng với cơn đói khát nhân quyền, tự do và bình đẳng của hàng thế kỷ đang phồng lên, đặc biệt trong giới trí thức, thanh niên, sinh viên thành một thách thức lớn cho Đảng Cộng sản. Chắc chắn Đảng Cộng sản hiểu rất rõ sức mạnh vô biên của những kẻ bần cùng. Chính họ dậy nhau điều đó trong quá khứ và cảnh báo nhau về điều đó hiện nay. Nên nếu cứ tiếp tục cái đà bị sỉ nhục, bị bần cùng hóa, và bị phản bội thế này, thì dù hèn, dù ích kỷ thế nào đi chăng nữa ngày các uất ức nổ tung sẽ phải đến và lúc đó không có lực lượng bạo hành nào có thể cản nổi... như đã thấy ở Bắc Phi và những nước độc tài trên khắp thế giới.

Nếu Đảng Cộng sản muốn tiếp tục tồn tại và song hành cùng dân tộc thì ngay bây giờ hãy thực hiện những lời hứa đối với nhân dân. Để chuộc lại lỗi lầm trước đây và hiện nay đối với nhân dân, Đảng nên chủ động ngay bây giờ tuyên bố lìa bỏ chủ nghĩa Mác Lê Nin bằng việc xóa bỏ điều 4 Hiến pháp trên văn bản và trong hành động; trả lại quyền quyết định Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc của đất nước cho nhân dân.

Hỡi những người dân lao động, chúng ta không thể cứ mãi chịu cắm mặt xuống đất, không thể chịu mãi bất công, không thể để chủ quyền biển đảo bị đe dọa, đất đai của Tổ Quốc tiếp tục bị xâm lấn. Kính mong tất cả chúng ta hãy dẹp bỏ những ích kỷ cá nhân, dẹp bỏ nỗi sợ Cộng sản mà đứng thẳng người lên đòi lại cho chính chúng ta những gì thuộc về chúng ta, những gì cha ông chúng ta đã phải trả giá xương máu nhưng bị Đảng Cộng sản tráo trở cướp đoạt của chúng ta bấy lâu nay.

Thượng Đế, đấng đã ban quyền tự do cho nhân loại, sẽ bênh vực chúng ta khi chúng ta đứng về phía lẽ phải và chân lý.

Thanh hóa 29/8/2013, ĐT 01628387716


Bản Tin Khẩn: Chị Hằng và Anh Truyển Chấp Nhận Hy Sinh






KHẨN! KHẨN! KHẨN!
Theo lời kể của chị Bùi Thị Minh Hằng, hôm qua, bọn mật vụ đã nhè lúc gia đình chị Hằng đi nghỉ, đã xé hết những băng rôn trước cỗng và xịt sơn vây hết cỗng nhà. Sáng nay khoảng 10 giờ sáng ngày 31/9/2013, chị Hằng đã dán lại những băng rôn trước cửa nhà để cho đồng bào thấy rõ, thì công an đã huy động hàng trăm tên đủ mọi thành phần, để đuổi bàn con xung quanh và tấn công xé những cẩm nang thực thi quyền làm người. Chúng xé băng rôn, cướp đơn từ, và biên bản. CSGT Bà Rịa Vũng Tàu dừng xe cho côn đồ mật vụ đánh người. Người dân xung quanh nhắn tin cho biết: tên chỉ huy mật vụ còn giao cho 2 thằng bịt mặt vũ khí để tấn công chị Hằng. Họ nói họ không nhìn được cụ thể là vật gì và nói chị Hằng phải lui vào trong nhà. Trong khi bọn quân phục đang bao hết 2 đầu đường, có rất nhiều dân đã chứng kiến và quay phim lại.
Trong cuộn băng được ghi âm dưới đây, những lời bất khuất của chị Hằng được ghi lại:
- Đả đảo công an côn đồ.
- Công an bao che côn đồ.
- Chúng mày ăn tiền thuê nhân dân đàn áp nhân dân.
Được biết 3 con chó chị Hằng nuôi đã bị lũ gian thuốc chết rồi, và hôm nay chị Hằng đã lên tiếng vào khoảng 11 giờ sáng giờ VN, ngày 31/8/2013, trên Diễn Đàn Hội Luận Phỏng Vấn Hiện Tình Việt Nam, thuộc hệ thống www.paltalk.com, nguyên văn như sau:
Đồng bào không phải sợ, chúng ta có chính nghĩa, chúng ta có lòng dân, bao nhiêu năm nay, chúng đè đầu cỡi cổ người dân, đồng bào không phải sợ, chúng ta phải dũng cảm vạch mặt bọn tà quyền ám hại nhân dân, cướp đất cướp nhà, tiếp tay cho bọn... Chúng ta hãy tiếp tay vạch mặt bọn tà quyền bán nước hại dân. Bao nhiêu năm, 38 năm nay, biết bao nhiêu xương máu đổ xuống, đồng bào và chiến sĩ, bọn lợi ích ăn trên ngồi trốc, khủng bố đồng bào, cướp đất, cướp đai, đẩy dân tộc này đến và nguy cơ sẽ là một cuộc nội chiến. Chúng ta hãy đứng lên vạch mặt bọn tà quyền...
Chúng ta phải vạch mặt chúng nó ra, đồng bào thấy chúng nó sợ sự thật chưa?.. Chúng nó đến để khủng bố nhà tôi:
- Đả đảo công an côn đồ
- Đả đảo công an côn đồ

- Đả đảo công an côn đồ
- Công an bao che côn đồ.
Thằng nào giỏi sang đây! Nhà tao chúng nó đổ sơn như thế này! Chúng mày ăn tiền thuế của nhân dân mà chúng mày đã làm gì cho dân? Chúng mày ăn tiền thuế của nhân dân rồi còn đàn áp nhân dân à? Đồng bào hãy nhìn đi, một chế độ thối nát, một bọn công an côn đồ, bịt mặt để tấn công dân. Công an cảnh sát ở đâu khi một bọn côn đồ tấn công nhà tôi... Tất cả thế giới hãy nhìn đây...Những thước phim này lột trần bộ mặt bạo quyền, lột trần bộ mặt khủng bố nhân dân.
Kính thưa toàn thể diễn đàn, kính thưa bà con ở khắp nơi. Đây có lẽ là những ngày tháng mà chúng nó điên cuồng, và đến lúc này tôi cũng biết những động thái hai ba ngày hôm nay, và tôi cũng đưa lên bài viết của tôi ở Blog Dân Oan Bùi Hằng và rất có thể chúng đã tìm mọi cách để chúng bắt bớ tôi, nhằm giam tôi vào không tiến hành xét xử vụ án mà tôi đã kiện chủ tịch thành phố là Nguyễn Thế Thảo. Khi tôi kiện chủ tịch thành phố HN nguyễn Thế Thảo đó, thì đây là cái tên đại diện cho ĐCSVN, vì nó có tên trong Ủy viên trung ương Đảng. Tòa án buộc lòng phải thụ án đơn kiện của tôi, thì ngay cái ngày tôi ra tòa để nộp tiền án phí thì chúng đã cho bọn mật vụ Hà Nội tấn công tôi và Nguyễn Chí Đức. Việc này thì mọi người cũng đã biết rồi. Cho đến ngày hôm nay, sau khi tôi từ Hà Nội trở về đây, thì liên tục trên một chục tên chúng tấn công tôi trên khắp mọi nẻo đường. Và có lẽ đến lúc này, tôi cũng xin thưa với tất cả đồng bào khắp nơi là bất cứ việc gì xảy ra cho tôi Bùi Thị Minh Hằng và gia đình nhà tôi, thì đây là cái tội ác của nhà cầm quyền CS và tôi sẽ cương quyết, tức là tôi sẵn sàng nằm xuống làm cái mồi lửa đầu tiên để cho nhân dân VN đứng lên, bởi vì tôi biết tất cả những động thái của họ. Tôi đã sống trong lòng chế độ CS và tôi biết rất rõ những thủ đoạn, những âm mưu mà hiện nay, cách đây gần 1 tiếng đồng hồ, là chúng cho tất cả an ninh mật vụ, từ bọn áo xanh, áo vàng rất nhiều, và hàng trăm tên ở khắp 2 nẻo đường nhà tôi và chúng cộng khai giật những đơn từ, cẩm nang thực thi quyền con người mà tôi đưa ra để cho người dân xem và đã có những người dân đã phản ứng, bằng cách họ giật lại từ tay chúng nó và họ nói lại rằng, người dân đã đổ xương máu, trải qua những cuộc chiến tranh, để bây giờ chúng ta nuôi một lũ tà quyền, ăn trên ngồi trốc, để chúng nó khủng bố và đàn áp người dân. Chúng nó tham ô, tham nhũng, khiến cho cái đất nước này rối ren. Người dân nghèo phải ra đường vì mất đất, vì uất ức phải tự thiêu... Tôi muốn người dân thấy cảnh thối nát, tận cùng của bạo quyền CS, và tôi xin bà con trong và ngoài nước hãy yểm trợ chúng tôi, bằng truyền thông, bằng tất cả những gì có thể được, để thế giới biết rõ bộ mặt của bọn tà quyền CSVN.
Lời của LS Nguyễn Bắc Truyển phụ họa theo:
Kính thưa qúy vị trong diễn đàn, chúng tôi đang sống trong những giây phút hết sức là khó khăn khi công an mật vụ đã bao vây nhà chị Bùi Thị Minh Hằng rất nhiều. Chúng tôi chấp nhận cuộc hy sinh này, chúng tôi sẵn để cho đồng bào chúng ta có một cơ hội đứng lên để làm rõ cái bộ mặt bán nước hại dân như vậy. Chúng đã hèn hạ tới mức độ, ban đêm thì tới đổ xăng và sơn vào nhà chị Minh Hằng để chúng khủng bố, nhưng mà điều đó nó vô nghĩa đối với chúng tôi, vì chúng tôi chấp nhận trong cuộc chiến này chúng tôi sẵn sàng ngã xuống để cho đồng bào chúng ta hãy có một cơ hội, hãy có một niềm tin để giúp đỡ những người trong nước, chúng tôi sẵn sàng như vậy.
Bản tin này vô cùng khẩn cấp vì số phận của Chị Hằng và anh Truyển từ đây sẽ ra sao? có lẽ chúng ta cũng không biết rõ. Đây là 2 người con yêu của tổ quốc VN, họ sẵn sàng chết cho quê hương VN, sẵn sàng làm những viên gạch lót đường để mọi người có thể tiến lên. Xin đồng bào trong và ngoài nước hãy trân trọng sự chấp nhận hy sinh của Chị Hằng và anh Truyển. Tất cả chúng ta đều cùng trách nhiệm phải bảo vệ và giúp đỡ 2 người con yêu quý này của tổ quốc VN, không thể để họ phải bị chết oan uổng dưới bàn tay của một chế độ không ra gì.
Trong đoạn băng này, có một tên VC chõ miệng vào: "Mày nhận những đồng tiền đó mày xấu hổ không mậy?" Tôi muốn được phỉ nhổ nước bọt vào mặt tên VC này. Nếu thật sự chị Hằng có nhận tiền đóng góp của đồng bào khắp nơi trong và ngoài nước giúp đỡ, thì những đồng tiền đó là những đồng tiền vinh dự. Đâu mấy dễ ai được đồng bào gởi tiền, cái thằng VC này, mày có hiểu đỉều đó không? Nhục nhã là bọn VC chúng mày, lũ Ăn Cơm Quốc Gia Mà Thờ Ma CS. Tiền thuế, tiền tài nguyên quốc gia chúng mày có được là để phục vụ dân, phục vụ tổ quốc VN, mày có biết không hả?
Ngày 31/8/2013
Đính kèm:
https://soundcloud.com/user371272561/b-i-h-ng-la-b-t-truy-n-t-ng (đoạn băng ghi âm tiếng nói sẵn sàng chấp nhận sự hy sinh của chị Bùi Thị Minh Hằng và anh Nguyễn Bắc Truyển)

vendredi 30 août 2013

Nguyễn Thanh Giang - Hãy để ước nguyện Lê Hiếu Đằng trở thành hiện thực

Nguyễn Thanh Giang

Tôi đã từng viết bài xiển dương những đảng viên Cộng sản phản tỉnh: Trần Dộ, Trần Xuân Bách, Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Vi Đức Hồi, Vũ Cao Quận, Tô Hải, Bùi Minh Quốc, Trần Mạnh Hảo, Trần Đại Sơn, Trần Lâm, Trần Nhơn, Phạm Đình Trọng… Họ đều từng là những chiến sỹ Cộng sản kiên trung và cùng chiến tuyến với tôi qua mấy cuộc chiến: chống Pháp, chống Mỹ, chống Trung Quốc.
Sự trân quý tương tự cũng từng được dành cho Lữ Phương, Mai Thái Lĩnh, và nay là Lê Hiếu Đằng, khi tôi được đọc những dòng huyết lệ của ông viết từ giường bệnh. Sự phản tỉnh của Lê Hiếu Đằng muộn mằn hơn nhưng hơi thở hắt ra từ một người đang lâm bệnh hiểm nghèo, nghe như “Tiếng chim hót trong bụi mận gai”, có sức lay động lòng người rất đáng kể, đặc biệt là trong tình hình hiện nay.
Tôi vừa quý trọng vừa cảm thương Lê Hiếu Đằng. Ông còn trẻ hơn tôi gần chục tuổi, nhưng lẽ nào…! Dẫu sao, trong cái bụi mận gai bệnh tật hiểm nghèo, ông cũng đã cố rướn mình hót tiếng hót rất hay. Tôi cứ nghĩ mọi người đều có khả năng thẩm âm tối thiểu để lắng nghe, để thưởng thức, để thấu hiểu được, ngõ hầu nếu không đồng thanh tương ứng mà cùng kêu gọi“Phá xiềng” như Hồ Ngọc Nhuận thì chí ít cũng ngỏ lời an ủi, góp liều thuốc tinh thần chung sức cùng y tế vực Lê Hiếu Đằng dậy mà chung lưng gánh trách nhiệm thực hiện hoài bão ông đề xướng.
Trớ trêu thay, tiếng hót thành tha ấy tuồng như đang bị chìm lấp trong ầm ĩ, nhao nhao những điều ong tiếng ve!
Dẫu biết khả năng thuyết giải rất không đáng kể, bài viết này, may chăng, mong được chia sẻ cùng luật gia Lê Hiếu Đằng – một người bệnh đang sống rất mạnh mẽ, rất ngoan cường.
Trong nhao nhao, ầm ĩ những điều ong tiếng ve kia, ngạc nhiên thay, không chỉ có tiếng của bọn bồi bút, của những kẻ đâm thuê chém mướn “chống diễn biến hòa bình”… mà cả những“ngài” nhân danh “dân chủ”, “chống Cộng”!
Những chiến sỹ tuyên giáo của Đảng, kể cả loại như giáo sư Vũ Minh Giang, nhà báo Trọng Đức… thì vì cái bệnh nói lấy được, nói không biết xấu hổ trước thực tiễn nên khó bề lọt tai, tuy nhiên, cái sự nhộn nhạo xô bồ, giả thực giả hư của đám người nhân danh “dân chủ”, “chống cộng” kia thì hiệu quả phá đám đôi khi nguy hại hơn nhiều.
Nói chung, lý lẽ của họ chẳng có gì đáng nghe. Điều rất đáng phàn nàn là vì “cùn” nên họ đành chơi trò “bỏ bóng đá người”.
Sao cứ phải ỷ eo lôi mãi chuyện lý lịch cổ xưa ra để chì chiết con người!
Ông Lê Hiếu Đằng - xưa là Phó Tổng thư ký Uỷ ban Trung Ương Liên Minh các Lực lượng Dân tộc Dân Chủ và Hoà Bình Việt Nam, chống Mỹ, chống chính quyền Việt Nam Cộng hòa ngay giữa Sàigòn với ông Lê Hiếu Đằng nay, Phó Chủ tịch Uỷ ban Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam thp HCM mà lại bất tuân chủ trương đường lối của ĐCSVN - đều xuất phát từ lòng yêu nước, thương dân rất trong sáng, rất vị tha, rất cương cường. Con người ấy khả kính lắm chứ.
Phải dũng cảm và chân thành mà nhận rằng hầu hết tất cả chúng ta, trong đó có tôi và quý vị nói chung đều có tội đối với dân tộc, với đất nước; đều đã lầm lỗi. Lầm lỗi do tự lầm lẫn. Lầm lỗi do bị lường gạt.
Người Cộng sản từng lầm lỗi. Người Chống Cộng cũng từng lầm lỗi.
Trớ trêu sao, ta lầm lỗi chính vì ta yêu nước. Càng trớ trêu hơn khi lầm lỗi nặng hơn, tội lớn hơn lại gây bởi những người có tấm lòng yêu nước thiết tha hơn.
Làm sao có thể nghi ngờ lòng yêu nước thương nòi, ý chí chống cường quyền, mưu cầu độc lập của tuyệt đại đa số những người đã giơ nắm tay gầy guộc tuyên thệ dưới lá cờ búa liềm trước năm 1945. Khi ấy (và chỉ khi ấy), họ theo Mac-Lenin chủ yếu vì mục tiêu giành độc lập dân tộc, chống áp bức, bất công. Họ không mưu tính thấp hèn, cũng không dốt nát. Dốt nát sao được với những cái đầu như Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, Tạ Quang Bửu, Trần Dần…. Ông Đặng Văn Âu kể rằng: “Khi tôi gọi điện thoại về Việt Nam cho bác sĩ Nguyễn Khắc Viện để hỏi tại sao một người thông minh lỗi lạc như anh mà đi theo Đảng cộng sản, một đảng đã đấu tố thân phụ anh cho đến chết, ông đáp: “Vì mình chống bọn Thực dân, vì mình quá khao khát độc lập tự do nên mình ngây thơ””.
Cho nên tôi thật ngạc nhiên khi thấy một số người dám lớn tiếng chê bai, thậm chí rủa xả tất cả những người từng theo Cộng sản. Họ thật hợm hĩnh, thật hàm hồ! Tôi rất đồng ý với Tổng Bí thư ĐCS Tiệp Khắc Milovan Djilas khi ông nói: “20 tuổi mà không theo Cộng Sản, là không có trái tim, 40 tuổi mà không từ bỏ Cộng Sản là không có cái đầu”.
Không phải tất cả, nhưng nghĩ rằng nhiều người đã không theo Cộng sản chỉ vi không có trái tim.
Tôi chưa từng là đảng viên ĐCS không phải vì tôi sáng suốt mà chỉ vì tôi không được Đảng kết nạp. Tôi đã từng uống nước căng bụng, mượn chiếc giây lưng to bản để đủ cân tuyển đi bộ đội chống Pháp, đã từng có thơ đăng trong tuyển tập thơ Chống Mỹ, đã từng phấn đấu đến mức được cơ sở đề nghị phong Anh hùng Lao động … nhưng không được kết nạp Đảng chỉ vì lý lịch gia điình (Ba tôi là nhân viên cơ quan USAID của Hoa Kỳ, ba em trai tôi đều là lính Việt Nam Cộng hòa). Dẫu vậy tôi vẫn tin vào lương tri của chủ nghĩa xã hội, mãi cho đến năm 1980, khi tôi được đến một nước tư bản để dự Hội thảo Quốc tế về Cổ Địa Từ học, và nhất là đến năm 1989, khi tôi được đến Washington để trình bầy một báo cáo tại Hội nghị Địa chất Quốc tế lần thứ 28.
Lời kêu gọi thành lập Đảng Dân chủ Xã hội của ông Lê Hiếu Đằng đã hợp thời chưa?
Hợp thời và rất cần thiết. Từ thập kỷ 90 thế kỷ trước đến nay, nhiều Hội đoàn, Đảng đối lập đã tuyên bố thành lập trong nước nhưng đều bị bóp chết từ trong trứng hoặc chỉ sống vật vờ, nhưng nay tình hình đã có nhiều yếu tố của “đêm trước”. Những sai lầm của chủ trương, đường lối ĐCSVN đã tích tạo nên nguy cơ bùng nổ xã hội. Nạn tham nhũng đục khoét tâm can mọi người. Chính sách ruộng đất phản hiện thực đang đẩy hàng đoàn nông dân ngày tiếp ngày kéo nhau đi biểu tình. Doanh nghiệp thoi thóp. Thanh niên, trí thức bị đẩy vào đường cùng càng sục sôi bức bối trước những bất công ngày càng phơi bầy nhức nhối. Nhờ internet, giác ngộ xã hội được bừng thức. Những bức xúc xã hội đang trở thành bức xúc chính trị. Những phản ứng tự phát đang mang yếu tố tự giác. Giới trẻ tham gia vào các hoạt động chính trị-xã hội với nhiều sáng kiến “thiên biến vạn hóa” đang mặc nhiên thiết lập xã hội công dân. Đặc biệt là tình trạng lãnh đạo Đảng đã phân hóa và đang trở nên rối ren, thối nát. Đảng không chỉ đối lập với nhân dân mà còn vô trách nhiệm với Tổ Quốc. Làm sao có thể chấp nhận được một ông Chủ tịch Quốc hội dám lấp liếm trước Quốc hội rằng “Biển Đông không có gì mới” trong khi Trung Quốc đã thành lập thành phố Tam Sa và xua đuổi, bắt bớ giết chóc ngư phủ Việt Nam ngay trên lãnh hải của ta. Làm sao có thể chấp nhận một ông Tổng Bí thư chủ trương mời công an Trung Quốc vào Việt Nam để “giữ gìn ổn định trong nước của mình” (chữ trong văn bản ký kết giữa TBT Nguyễn Phú Trọng với Hồ Cẩm Đào). Đã phát hiện được gián điệp Trung Quốc nhan nhản khắp hang cùng ngõ hẻm. Người ta còn ngờ rằng nội ứng Trung Quốc nằm ngay trong cơ quan đầu não của Đảng như những biểu hiện đã thấy.
Câu khẩu hiệu “Tổ quốc hay là chết” trong tình hình này phải được hiểu là “Đa đảng hay là chết”. Tổ quốc sẽ chết vì suy thoái toàn diện, vì tham nhũng …, và, cay đắng hơn, vì chui vào ách đô hộ của Trung Quốc nếu luẩn quẩn mãi trong những chủ trương đường lối tăm tối của ĐCSVN.
Sẽ có người hỏi vì sao câu khẩu hiệu không phải là “ĐCSVN phải chết để Tổ quốc được sống”.
Câu khẩu hiệu đó không nên nêu lên trong lúc này vì hai lý do:
Một là, chưa thể thực hiện được. Cho đến hiện nay chưa có tổ chức nào, lực lượng nào lật đổ được và thay thế được ĐCSVN, ngoại trừ, chính những người trong bộ phận lãnh đạo của ĐCSVN.
Hai là, câu khẩu hiệu ấy bộc lộ tính phản dân chủ. Tại sao nhất thiết phải có mày không tao? Tại sao cứ tao sống thì mày phải chết? Tại sao vướng vất mãi tinh thần “Đường vinh quang xây xác thù” thật ghê rợn!
Ngay ở những nước dân chủ lâu đời ĐCS vẫn cứ được tồn tại đấy chứ.
Có sợ Đảng cuội, đối lập cuội không? (Chữ cuội ở đây được hiểu là cơ sở cứu hộ của ĐCSVN)
Mấy chữ “Đảng cuội”, “Đối lập cuội” chẳng qua do mấy ông bà “Dân chủ cuội”, “Chống Cộng cuội”nặn ra để khích bác nhau, vùi dập nhau. Trong thực tế mấy thập kỷ qua, ai có thể chứng minh một cách đứng đắn ông/bà A, B, tổ chức/hội đoàn X, Y nào là đối lập cuội không?
Nếu Đảng của ông Lê Hiếu Đằng có là do ông S, ông D nào đó xui lập ra thì vẫn nên ủng hộ. Nếu chưa được là Hai thì Một Phẩy đứng bên Một cũng là “đa” rồi. Chỉ Một thì cứ là Một mãi nhưng có Một Phẩy thì rất dễ chuyển hóa thành Hai, thành Ba …
Chính tôi đã từng thành khẩn khuyến nghị ĐCSVN nên chủ động thiết lập đa đảng bằng cách cho hình thành một vài đảng anh em của ĐCSVN kiểu như Đảng Dân chủ, Đảng Xã hội trước đây để tạo trạng thái cạnh tranh thân ái, lành mạnh, tránh sát phạt, đổ máu.
Có người phê phán đó là đường lối cải lương, nhưng hãy nhớ lại, trước đây cụ Phan Châu Trinh cũng đã từng bị những người Cộng sản phê phán là cải lương. Hẳn là, đối với những người Cộng sản, chủ trương “ỷ Pháp cầu tiến bộ”, “ỷ Pháp giành độc lập” lúc bấy giờ cũng chướng tai, cũng gây phẫn nộ như chủ trương “khuyến ĐCSVN thực hiện đa đảng” đối với những người chống Cộng mù quáng, chống Cộng bạt mạng ngày nay vậy. Nhưng, thử tưởng tượng xem, nếu dân tộc được dắt dẫn theo con đường Phan Châu Trinh thì ngày nay sẽ thế nào. Chắc chắn đã không có cảnh núi xương sông máu mà ít ra Việt Nam sẽ không phải đối mặt với sự tác oai tác quái của Trung Quốc như đang thấy.
Bởi vậy, tôi nhiệt liệt hoan nghênh ông Lê Hiếu Đằng và thành tâm chúc ông mau phục hồi sức khỏe để thực hiện ước nguyện cao cả của ông. Thúc giục một người bệnh dốc sức cho việc chung đôi khi là vô nhân đạo nhưng tôi hy vọng đấy cũng sẽ là một phương thuốc tinh thần kích thích nội năng để rồi ông có thể vượt qua và sẽ được ban thưởng xứng đáng.
Đề nghị ông hãy mau liên kết với nhiều thành phần, nhiều cá nhân không chỉ trong mà cả ngoài Đảng, đặc biệt là giới trẻ để gấp rút hình thành tổ chức và sớm công bố được bản cương lĩnh của đảng Xã hội Dân chủ Việt Nam trên cơ sở tham khảo các văn bản của “Phong trào Con đường Việt Nam” ở trong nước và của “Tập hợp Dân chủ Đa nguyên” ở ngoài nước.
Hà Nội 28 tháng 8 năm 2013
Nguyễn Thanh Giang
6 Tập thể Địa Vật lý Máy bay
Trung Văn Từ Liêm Hà Nội
Mobi: 0984 724 165

VẠCH MẶT BỌN CÔN ĐỒ MẬT VỤ BẰNG BĂNG RÔN - HÌNH ẢNH




Nhiều ngày qua bọn mật vụ côn đồ theo khủng bố , tấn công tôi và bạn bè từ Sài Gòn về Vũng tàu
Chúng luôn rình  rập quanh nhà và sẵn sàng tấn công chúng tôi bất cứ lúc nào. Ngày nào chúng cũng theo rình ,  khủng bố không chỉ riêng tôi mà kể cả các con tôi khi các cháu đi làm đêm hôm
Chúng tụ bạ tứ phía quanh nhà . Chúng mắc võng ngủ đêm 2 đầu đường dẫn về nhà tôi .  Gạch đá chúng chất đống trước hè nhà người ta . Chúng dùng gạch đá này để tấn công chúng tôi những khi chúng tôi có việc đi ra đường . Hồi 15 giờ chiều ngày 29 -8-2013 bọn chúng tấn công chúng tôi trước mắt rất nhiều người dân khu vực đường Lê Hồng Phong - Bà Huyện Thanh Quan . Nhiều người hỏi "Vì sao không báo công an " 
Chính chúng là côn an , mật vụ - côn đồ thì còn báo gì nữa? Đã rất nhiều lần tôi trình báo đơn từ tố cáo việc tên Lý Ngọc Thường bắt cóc - cướp bóc đồ đạc của tôi ...Bao nhiêu lần yêu cầu làm việc nhưng cho đến nay hơn một năm rồi mà không ai giải quyết . Người dân sống trong một xã hội côn đồ khốn nạn như thế này sẽ phải làm gì ? Chúng tôi không biết kêu ai và không có vũ khí gì nhằm chống lại bọn ngồi xổm lên luật pháp. Hơn lúc nào hết . Chúng tôi mong muốn người dân hãy thức tỉnh bằng cách vạch trần bộ mặt thật của một thể chế độc tai vô nhân đạo 
Cũng có người hỏi : Chắc tôi làm gì để họ hành xử với tôi như thế? 
Xin thưa! Ai cũng biết rằng đất nước này có luật pháp- Hiến pháp. Nếu tôi làm sai chắc chắn họ đã bỏ tù được tôi chứ không phải là việc họ bắt cóc tôi đem giam giữ vào một cơ sở giáo dục rồi cuối cùng phải  trả tự do,  để tôi đệ đơn kiện lại chủ tịch thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo . Vụ kiện kéo dài suốt từ ngày tôi nằm trong trại giam cho đến nay chưa được giải quyết
-Họ bắt cóc tôi vào ngày 1-7-2013 và tự tiện CƯỚP đoạt hết tài sản cá nhân của tôi tại khách sạn số 27 đường G 9 -Phường 4- Quận 4 thành phố Hồ Chí Minh
-http://danoanbuihang.blogspot.com/2012/07/bat-coc-nguoi-trong-thoi-xhcn.html
-http://danoanbuihang.blogspot.com/2012/08/manh-moi-cua-cong-an.html
-http://danoanbuihang.blogspot.com/2012/08/moi-ngay-lai-mot-on-to-cao.html
Nếu đọc đầy đủ những thông tin này thì tôi  tin rằng đã có câu trả lời chính xác nhất cho những câu hỏi VÌ SAO ? Thậm chí với những động thái gần đây và liên tục trong những ngày qua. Tôi cho rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt nam đang rắp tâm cho bọn côn đồ ngành cố tình gây hấn - Tạo cớ va chạm,  hay kiếm bất cứ lý do bỉ ổi nào đó để tìm mọi cách bắt giam tôi mà né tránh việc xét xử phiên tòa tôi kiện chủ tịch Nguyễn Thế Thảo cũng đồng thời vạch trần bộ mặt NGỒI XỔM LÊN LUẬT PHÁP của tà quyền Việt Nam
Chính vì vậy tôi thấy càng cần lên tiếng vạch rõ thủ  đoạn bỉ ổi , cũng như những hành vi đê tiện - côn đồ coi thường luật pháp và Nhân Dân của một đám "ăn cơm dân , mặc áo đảng " hiện nay . Tất cả những bài viết và bằng chứng bằng hình ảnh- clip nêu trên đã quá đủ để lôi bộ mặt chà đạp nhân quyền của chế độ độc tài này , khiến cho người dân đang rên xiết khắp nơi
Kể từ ngày hôm nay. Thay bằng đơn từ viết hoài không ai giải quyết . Tôi kêu gọi người dân hãy thay bằng những băng rôn - Khâu hiệu - hình ảnh - clip ghi được những việc làm bất chính , ngồi xổm lên luật pháp của ngành công an trị côn đồ này
Đồng thời kêu gọi người Dân- Chúng ta không thể còng lưng đóng thuế để nuôi lũ côn đồ mọi rợ này 
Hãy Xem những hình ảnh và clips dưới đây để thấy rõ sự bất chính của một thể chế côn đồ vô pháp , vô luân http://danoanbuihang.blogspot.com/2013/08/hay-xuong-uong-e-phan-oi-hanh-vi-bao.html



Kính mời Bà Con coi clip này xảy ra vào ngày 21- 8-2013 tại cổng trào Bà Rịa - Vũng Tàu khi các bạn tôi ở Sài Gòn xuống thăm tôi trở về đã bị CSGT Bà rịa dừng xe cho đám côn đồ thường phục này tấn công. TRong khi bị chất vấn : Tại sao dừng xe khi chúng tôi không bị lỗi gì trong giao thông thì họ trả lời : AN NINH YÊU CẦU
Vậy an ninh LÀ AI? Lũ côn đồ mật vụ này muốn làm mưa làm gí gì thì làm hay sao?
Đã đến lúc chúng ta không thể ngồi yên nhìn những sự lộng hành của bọn đầu trâu mặt ngựa mang thẻ ngành và thẻ đảng http://danoanbuihang.blogspot.com/2013/08/thong-bao-khan-ve-tinh-trang-con-o-mat.html






















Công an đùn đẩy vụ côn đồ truy chém Nguyễn Tiến Nam lên cấp cao hơn

CTV Danlambao - Vào lúc 19h 5p ngày 29/8/2013 khi blogger Binh Nhì - Nguyễn Tiến Namđang ở tại nhà M1, Phú Thứ, Tây Mỗ, huyện Từ Liêm, Hà Nội, thì phát hiện có 3 người thập thò trước cổng nhà. Vì nghi ngờ nên anh Nam lên tiếng hỏi thì nhận được câu trả lời từ hai đối tượng là họ đi thu tiền đường.

Theo anh Nam cho biết, một trong hai người liên tục đòi anh mở cổng cho vào nhà để thu tiền nhưng anh không đồng ý. Khi anh Nam quay vào nhà lấy điện thoại để hỏi tổ trưởng dân phố về việc thu tiền thì một đối tượng đột ngột trèo qua hàng rào nhảy vào nhà.

Blogger Binh Nhì vội vàng quay vào nhà và chốt trái cửa và gọi lớn để những người xung quanh cùng nghe. Tuy nhiên đối tượng hung ác kia không hoảng sợ mà còn chạy theo vào đập cửa kính đồng thời thò tay qua lỗ khóa để chém anh. 

Rất may mắn là, Binh Nhì chỉ bị chém sượt nhẹ ở bắp tay phải.

Sau đó đối tượng nhảy qua hàng rào chạy mất. 

Trao đổi với CTV Dân Làm Báo, khi được hỏi liệu có ai đứng sau vụ này hay không, blogger Binh Nhì cho biết:

"Tôi nghĩ rằng việc này rất khả nghi vì tôi từng bị áp lực chấm dứt hợp đồng thuê nhà, và trong cuộc sống tôi không có thù oán hay xích mích với ai cả. Có thể nói tính tôi rất là nhã nhặn đôi khi là nhẫn nhịn nữa, nên tôi nghĩ nếu là tư thù về vấn đề cá nhân là không có. Ba kẻ truy sát tôi hôm nay cũng không có chửi bới gì cả. Họ cứ thế thẳng tay chém tôi thôi."

Tôi không nghi ngờ cho ai cả nhưng tôi nghĩ nhưng tên côn đồ kia chỉ thực hiện mệnh lệnh theo một sự chỉ đạo ngầm nào đó thôi.


- Được biết trước đó nhà trọ anh ở bị tạt mắm tôm, anh có nghĩ có liên quan gì đến vụ việc này không? 

"Tôi không nghĩ việc tạt mắm tôm vào nhà tôi liên quan đến việc truy sát này. Vì với khám nghiệm hiện trường nhà sau khi bị tạt mắm tôm, bên phía an ninh đã mượn cớ ấy ập vào nhà tôi khám nhà và ép buộc tôi đi làm việc với họ trong suốt 4 ngày liên tục. Còn việc tôi bị truy sát hôm nay làm tôi nhớ đến vụ án của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cách đây mấy năm từ chỗ là người tự vệ khi bị đánh bị khép thành tội cố ý gây thương tích và đi tù 3 năm."

- Được biết là anh có đi trình báo công an khu vực sau khi sự việc xảy ra, anh có thế chia sẻ thêm về chuyện này không?

Tôi thấy khi đi trình báo công an giải quyết rất nhanh và thờ ơ. Thực sự hôm nay họ giải quyết rất nhanh chóng, không như hôm họ vào nhà tôi bị ném mắm tôm họ làm việc rất lâu và lấy đủ mọi lý do để vào trong nhà của tôi. Đặc biệt là họ hình như muốn phủi trách nhiệm trong vụ việc truy sát tôi hôm nay, họ yêu cầu tôi lên đồn 23 (tức là cấp cao hơn) trình báo chứ công an xã không đủ thẩm quyền. Thiết nghĩ công an xã phải là nơi có trách nhiệm thu thập chứng cứ và lấy hồ sơ vụ việc của tôi, rồi nếu có chuyển đơn lên trên thì là việc của họ chứ không phải của tôi. Sau đó thì bên công an xã có cử người xuống hiện trường để lấy lời khai nhân chứng và làm biên bản hiện trường.
Công an xã làm việc tại chỗ

Biên bản viết của công an

Từ mắm tôm thối đến mã tấu dành cho một công dân Việt Nam đã nói lên bản chất và tính chính xác của cụm từ thời đại mới: CÔN AN.

Gián điệp Trung Quốc được đặc xá, tù nhân chính trị và tôn giáo không !



VRNs (30.08.2013) - Sài Gòn – Không có tù nhân lương tâm nào trong số hơn 250 tù nhân lương tâm đang dược Hội Ái hữu cựu tù nhân chính trị và tôn giáo Việt Nam theo dõi được ân xá dịp này.
Sáng hôm qua, 29.08.2013, văn phòng Chủ tịch nước đã công bố danh sách 15.523 phạm nhân được ân xá nhân dịp Quốc Khánh 02.09.2013, trong đó có nêu danh 4 trường hợp phạm tội xâm phạm an ninh quốc gia. Đó là các phạm nhân: Dương Đức Phong, Hoàng Hưng Quyền, Y Kõn Niê và Y Huông Niê.
Theo Vietnamnet, 4 tội phạm an ninh quốc gia là Dương Đức Phong (sinh năm 1960 tại Hà Giang, thi hành án trại giam Nam Hà), phạm tội gián điệp, được đặc xá trước thời hạn 3 tháng 20 ngày. Phạm nhân Hoàng Hưng Quyền (sinh năm 1934 tại Hải Hà, Quảng Ninh, thi hành án trại giam Nam Hà), phạm tội gián điệp, được đặc xá trước thời hạn 4 tháng 7 ngày.
Phạm nhân Y Kõn Niê và Y Huông Niê (Đắk Lắk) phạm tội phá hoại chính sách đoàn kết, thi hành án trại giam Xuân Phước, được đặc xá trước thời hạn (lần lượt) là 1 năm 10 tháng 7 ngày và 1 năm 9 tháng 12 ngày.
Theo nguồn tin từ trại giam Nam Hà, tỉnh Hà Nam cho biết, ông Phong và ông Quyền bị ghép tội làm gián điệp cho Trung Quốc. Hiện nay trại giam Nam Hà là nơi giam giữ gần như toàn bộ những người bị ghép tội làm gián điệp cho Trung Quốc. Những người này thường lấy thành tích với quản giáo và giám thị bằng cách tấn công hoặc làm theo chỉ đạo của quản giáo gây tổn thương thường xuyên cho các tù nhân lương tâm, tôn giáo và chính trị đang bị giam tại trại giam Nam Hà, thuộc Tổng cục 8, Bộ công an quản lý.
Cũng theo bài bái được dẫn nguồn ở trên, Phó Chủ nhiệm thường trực Văn phòng Chủ tịch nước, ông Giang Sơn cho biết: “Việc đặc xá tha tù trước thời hạn cho phạm nhân là chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước. Chính sách nhân đạo đó không chỉ dừng lại ở việc đặc xá tha tù mà còn thể hiện ở việc tạo điều kiện để những phạm nhân được đặc xá tái hòa nhập cộng đồng”.
Blogger Hành Nhân phản ứng nhanh khi nhận được tin ân xá: “Tôi muốn nghe những cái tên quen thuộc như: Blogger Điếu Cày, Tạ Phong Tần, LS Lê Quốc Quân, LM Nguyễn văn Lý, Paulus Lê Sơn + các thanh niên Công giáo và Tin lành, LS Cù Huy Hà Vũ, Đỗ Thị Minh Hạnh, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy… được phóng thích cơ!” Nhưng không may cho anh, không ai trong danh dách anh mong được ân xá.
Tin Vui nhận định và đặt nghi vấn: “Phải giữ lại danh sách này để làm ‘mồi’ thương lượng quốc tế mà. Một chế độ dùng dân để thương lượng với ngoại bang có phải là chế độ thật tâm với dân với nước?”
Huy Trần ngán ngẫm viết: “Ngoài 4 tội phạm xâm hại an ninh quốc gia, thì số còn lại toàn tội hình sự CƯỚP-GIẾT-HIẾP. thế này thì dân Việt lại khổ rùi vì đám tội phạm này được thả ra ko có công ăn việc làm thì chúng nó lại tiếp tục CƯỚP-GIẾT-HIẾP mà thôi”.
PV. VRNs

jeudi 29 août 2013

Quốc khánh Việt Nam : Các tù nhân chính trị nổi tiếng chưa được đặc xá


Theo Văn phòng Chủ tịch nước Việt Nam, 15.000 tù nhân sẽ được đặc xá nhân dịp Quốc khánh 02/09 - Reuters
Theo Văn phòng Chủ tịch nước Việt Nam, 15.000 tù nhân sẽ được đặc xá nhân dịp Quốc khánh 02/09 - Reuters

Thụy My
Văn phòng Chủ tịch nước Việt Nam hôm nay 29/08/2013 thông báo, trên 15.000 tù nhân sẽ được đặc xá nhân dịp Quốc khánh lần thứ 68 ngày 02/09/2013 tới. Tuy nhiên, theo hãng tin AFP, trong danh sách này, không có tên các tù nhân chính trị nổi tiếng.

Như vậy Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã quyết định đặc xá cho 15.446 tù nhân, trong đó có 1.842 nữ nhờ chấp hành tốt.
Nhưng hãng tin AFP ghi nhận, trong danh sách những người tù được đặc xá năm 2013, không hề có tên một tù nhân nào bị kết án vì tội « tuyên truyền chống Nhà nước » hay « âm mưu lật đổ chính quyền » cộng sản – hai tội danh thường được sử dụng để tống giam các nhà ly khai hay tù nhân lương tâm. Theo Washington, Việt Nam hiện đang giam giữ trên 120 tù nhân chính trị.
Trong số đó có thể kể: linh mục Nguyễn Văn Lý, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, và blogger nổi tiếng Nguyễn Văn Hải tức Điếu Cày. Riêng blogger Điếu Cày, bị cáo buộc “tuyên truyền chống Nhà nước”, vào đầu tháng Tám đã chấm dứt cuộc tuyệt thực dài ngày phản đối cách đối xử của trại giam với ông và các tù nhân chính trị khác.
Thượng tướng Lê Quý Vương, Thứ trưởng Bộ Công an trong cuộc họp báo tại Hà Nội cho biết, có 16 người nước ngoài (5 người Trung Quốc, 4 người Cam Bốt, 2 người Đài Loan, 2 người Malaysia, 1 người Mỹ, 1 người Úc và 1 người Bỉ) được trả tự do trước thời hạn trong đợt này. Chủ yếu các tù nhân trên phạm các tội buôn bán ma túy hay buôn người.
Báo chí Việt Nam nói thêm, có 4 phạm nhân bị tội xâm phạm an ninh quốc gia được đặc xá. Đó là Dương Đức Phong và Hoàng Hưng Quyền (tội gián điệp); Y Kon Niê và Y Huông Niê (tội phá hoại chính sách đoàn kết).
Theo ông Giang Sơn, Phó chủ nhiệm thường trực Văn phòng Chủ tịch nước, thì “Đợt ân xá năm 2013 một lần nữa lại khẳng định chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước đối với phạm nhân”.
Trong năm 2011 và 2012, có khoảng 10.000 tù nhân đã được đặc xá, so với 17.000 của năm 2010.
Việt Nam thường xuyên bị tố cáo, đặc biệt là từ phía Mỹ, về thái độ cứng rắn đối với tất cả các nhà ly khai cũng như việc vi phạm tự do tín ngưỡng.

THƯ KÊU CỨU GỬI BỘ TRƯỞNG CÔNG AN TRẦN ĐẠI QUANG VÀ ĐBQH DƯƠNG TRUNG QUỐC

Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
-------o0o-------

THƯ KÊU CỨU


Kính gửi:                    Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang
Đồng kính gửi:          Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc


Chúng tôi là (1) Lê Anh Hùng, sinh ngày 27/8/1973 tại Hà Tĩnh; HKTT: Tổ 2, Cụm 5, Khương Đình, Thanh Xuân, Hà Nội; CMND số 012191640 do Công an Hà Nội cấp ngày 15/7/2004; và (2) Lê Thị Phương Anh, sinh ngày 11/11/1984; HKTT: Tổ 2, Cụm 5, Khương Đình, Thanh Xuân, Hà Nội; CMND số 013720063 do Công an Hà Nội cấp ngày 9/7/2004. Hai vợ chồng chúng tôi hiện đang tạm trú tại Khu phố 7 – Phường 5 – Đông Hà – Quảng Trị.
Chúng tôi xin trình bày với ông một việc như sau:

Từ ngày 21/4/2008 đến nay, chúng tôi đã gửi đơn thư tố cáo các ông Nguyễn Tấn Dũng, Hoàng Trung Hải và Nông Đức Mạnh qua mạng Internet 72 lần. Ngày 19/6/2006, ĐBQH Dương Trung Quốc đã trực tiếp chuyển đơn thư của chúng tôi cho ông Chủ tịch Quốc hội. Ngày 18/7/2013, ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển cho tôi (Lê Anh Hùng) một văn bản bị cắt đầu cắt đuôi mà ông cho biết là “công văn của Bộ Công an trả lời Quốc hội” về vụ việc tố cáo của chúng tôi. Đây rõ ràng là một sự chà đạp lên pháp luật, như tôi đã phân tích trong bài “Bộ Công an đã trả lời Quốc hội về đơn thư tố cáo của Lê Anh Hùng như thế nào” mà tôi đã gửi đến các cơ quan chức năng qua mạng Internet cũng như công bố rộng rãi trên mạng.

Suốt hơn 5 năm nay, chúng tôi luôn sống trong tình cảnh bị đe doạ, khủng bố, triệt đường sống, bắt cóc, hành hung, hãm hiếp, tiêm thuốc độc cho mất trí nhớ (trước đây vợ tôi do quá sợ hãi nên không dám lên tiếng)… mà chúng tôi đã nhiều lần kêu cứu. Nhưng tất cả đều rơi vào sự im lặng đáng sợ và khó hiểu.

Sau khi ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển cho tôi (Lê Anh Hùng) “công văn trả lời Quốc hội” của Bộ Công an, chúng tôi vẫn tiếp tục bị đe doạ và khủng bố hàng ngày. Xin đơn cử, ngày 23/8 vừa qua, lúc khoảng 17h30, khi tôi (Lê Thị Phương Anh) đi mua cháo dinh dưỡng cho con trên đường Tôn Thất Thuyết thì bị 2 kẻ mặc đồng phục công an tông đi xe máy vào xe máy của tôi. Chúng ép xe vào phía tôi rồi húc vào cánh tay trái của tôi, tôi đau quá ôm cánh tay lại thì chúng lấy khúc gì đó đánh vào đầu tôi rồi phóng xe chạy đi. Lúc tôi về tới nhà thì tôi không thấy đau trên đầu mà chỉ thấy sưng ở cổ cánh tay trái, nên tôi không để ý lắm. Mãi đến khi tôi đi gọi đầu thì thấy nước có màu hồng đậm. Tôi vội lau khô và sau đó tôi thấy đau đầu quá. Tôi vội gọi chồng tôi kiểm tra trên đầu tôi xem có sao không mà tôi thấy đau quá. Chồng tôi kiểm tra thì thấy đầu tôi có mấy vết máu (xem ảnh chụp kèm theo).

Bằng bức thư kêu cứu này, chúng tôi một lần nữa khẳng định đơn thư tố cáo của mình đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, PTT Hoàng Trung Hải (một người Hán khai man lý lịch hòng chui sâu leo cao phá hoại đã bị các vị lão thành cách mạng tố cáo từ lâu) và nguyên TBT Nông Đức Mạnh, đồng thời đề nghị các cơ quan chức năng, đặc biệt là Bộ Công an, phải có biện pháp bảo vệ an toàn về tính mạng, thân thể và tinh thần cho chúng tôi theo đúng quy định của Luật Tố cáo hiện hành.
Xin trân trọng cám ơn quý ông!
Quảng Trị, ngày 26/8/2013
NGƯỜI KÊU CỨU



Lê Anh Hùng
Mobile: 01243210177; Blog: leanhhungblog.blogspot.com; Email: lehunglpa@gmail.com; Facebook: facebook.com/lehunglpa


Lê Thị Phương AnhMobile: 01248241919;facebook.com/phuonganh.lethi.16


Lê Thị Phương Anh bị đánh vào đầu chiều tối ngày 23/8/2013 (ảnh chụp sau khi đã gội đầu).


Một trong những tên thường bám theo tôi (Lê Thị Phương Anh) hàng ngày để khủng bố (ảnh chụp vào chiều tối ngày 22/7/2013, khi hắn mò vào tận nơi chúng tôi đang ở để vờ hỏi nhà).