Người Buôn Gió
- Ông ở đâu đi với tôi chút.
Nó đến đón mình, nhảy lên xe đi một đoạn, nó nói là nó đi đăng ký làm đại biểu quốc hội. Muốn mình đi cùng. Hai thằng đến chổ sở Nội Vụ hay con mẹ gì đó ở Lê Thánh Tông. Lúc Quân làm giấy tờ, tự nhiên bọn ở đó cứ đòi mình cho biết tên tuổi. Mình nói là xe ôm đi theo, sợ đây có đường thông, khách quỵt tiền, nên phải vào đây canh. Nếu các anh trả tiền hộ thì em ra ngoài cũng được.
Bọn nó cứ ỉ ôi bảo mình cho biết tên. Mình nói tên xong chúng nó ghi lại.
Sáng hôm sau mình về ngõ, nhà chưa mở cửa, đứng vật vờ đầu ngõ. Gặp ông tổ trưởng đi tập thể dục, ông ấy hỏi.
- Nghe nói em định ra ứng cử à.?
- Đm, chuyện gì lạ thế ông, tôi ra ứng cử đại diện cho lưu manh à.? Xưa nay tôi toàn làm lưu manh, giờ có cho lưu manh ra ứng cử nhỡ khi tôi khối phiếu. Ông không còn chuyện gì đùa hay hơn sao.?
Ông tổ trưởng thì vốn anh em từ bé, nên cười xoà.
- Thì hôm qua họp , ông bí thư nói, anh hỏi xem nếu đúng để còn họp tổ dân phố lấy ý kiến. Cái này đúng luật mà.
Mình xua tay.
- Thôi ông đi đi, bao giờ cho bọn lưu manh tiền án, tiền sự ra ứng cử thì hãy hỏi tôi.
Rồi mình đi biểu tình nhiều, cứ mỗi lần sắp biểu tình mình để xe ở nhà Phất Lộc, từ nhà mình ra chỗ biểu tình hơi gần, bà Hằng thì ở luôn nhà mình cho tiện, anh em cũng hay qua chỗ Phất Lộc tụ. Cả phố xì xầm bọn mình là phản động. Một hôm sáng ngày ra, giữa ngõ đông người ăn sáng lại bị hỏi.
- Đi làm đấy à em.?
Mình trả lời luôn.
- Em làm gì đâu, giờ em làm phản động thôi mà.
- Ấy, chú đừng nói thế.
- Ồi xời, đằng nào thì phường họp chả tuyên truyền em thế, em còn có người ghi âm cho em đây này.
- Không ai nói chú thế đâu, chú đừng nghĩ.
Mình giở ví, trong đó có mấy trăm usd, lấy ra xoè cho mọi người xem.
- Em làm phản động thật, tiền nước ngoài cho đây này, đấy là công việc của em. Vừa rồi em đi biểu tình chống TQ xâm lược hơn 10 cuộc, phường bảo được tiền, nhưng em chưa nhận được, chủ nhật này em sẽ đi để nhận, không đi phải đúng hôm họ phát tiền thì dở hơi cho mình.
Từ đấy mình đi trong ngõ, nhác thấy bóng mình là hộ tich, tổ trưởng, bí thư rẽ ngang. Tránh gặp nhau chào hỏi lại chuyện nọ sang chuyện kia. Thằng Tí Hớn một hôm bỗng gật gù vẻ tâm đắc.
- Bố mình là phản động.
Mẹ nó quát.
- Sao con lại nói bố thế.
Tí Hớn bảo.
- Thì rõ là thế mà, bố chống TQ, mà chính quyền này nghe lời TQ đánh người biểu tình. Hôm con đi biểu tình với bố, người ta chả làm gì, chỉ hô Hoàng Sa Trường Sa là của VN, thế mà bị bắt, còn bị đánh vào mồm.
Mẹ Tí Hớn gắt.
- Thôi, con bé, đừng nói linh tinh. Đấy không phải việc của con.
Bây giờ thì biểu tình lên báo ầm ầm, áo NoU lên báo chí ầm ầm, được ca ngợi là nhân dân thể hiện lòng yêu nước. Rồi thủ tướng nói không đổi chủ quyền lấy quan hệ hữu nghi viển vông, rồi đủ thứ tin tức chiến sĩ ta đối mặt với tàu TQ..... gọi hẳn TQ là dã tâm, là xâm lươc. Đã thế bọn Mỹ lại còn cho VN đến 18 triệu usd mua tàu cảnh sát biển nữa.
Thôi xong, thế này thì mất mẹ cái chức danh phản động rồi. Giờ mà ở nhà đi ra hàng nước chả dám hiên ngang như ngày xưa. Nhỡ đâu gặp hộ tịch, tổ trưởng, bí thư họ, sẽ không tránh lại còn bắt tay nữa thì còn gì là ''phản động '' nữa.
nguồn: http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2014/05/
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi