Kính gửi: Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng nước CHXHCN Việt Nam.
Tôi là Hoàng Đức Doanh, sinh năm 1946; CMND số 168 459 265, do Công an Hà Nam cấp ngày 07/04/2010; địa chỉ: Tổ 7, phường Hai Bà Trưng, Tp Phủ Lý, tỉnh Hà Nam.
Lời đầu tiên kính chúc ông cùng gia đình mạnh khỏe, an lành!
Kính thưa ông! Tôi viết thư ngỏ này với tư cách một người dân gửi tới Thủ tướng, môt công dân gửi tới Đại biểu Quốc hội đương nhiệm, nội dung thư hoàn toàn với tư cách đó, có nghĩa rằng không có gì riêng tư nên thư được công khai. Tôi năm nay đã gần 70, ở cái tuổi thất thập thì như người đời đã nói: "Lục thập nhi nhĩ thuận" (sáu mươi nghe cái gì cũng thuận). Với tôi hàng ngày ngoài 3 bữa ăn, xem đá bóng TV và ngồi trước bàn vi tính để xem tin tức (trừ khi nằm viện thì chịu bỏ).
Cựu chiến binh Hoàng Đức Doanh. Photo tác giả cung cấp |
Vụ việc đã được Công an Quảng trị thụ lý rồi đùn đẩy lên Bộ Công an, rồi sau đó rơi vào im lặng. Trong vụ này có một chi tiết hết sức quan trọng: Hoàng Trung Hải là người Hoa đã khai man ký lịch để chui vào hàng ngũ lãnh đạo cao cấp, việc làm mờ ám này cũng đã khiến nhiều vị lão thành cách mạng quan tâm và cung cấp thêm chứng cứ, vụ việc không được đưa ra ánh sáng là do ông Nông Đức Mạnh với cương vị Tổng Bí thư che chắn... Thế thì tại sao tôi lại viết thư gửi ông?
Kính thưa ông! Theo như những chứng lý mà Lê Anh Hùng đưa ra thì Hoàng Trung Hải lo sợ và đã cài bẫy để ông mắc vào cũng là tội chơi gái trẻ rồi thủ tiêu, thế là ông cũng phạm tội giết người, một bài bản như Hoàng Trung Hải đã từng làm, đây là cớ và là chỗ dựa vững chắc cho Hoàng Trung Hải. Nếu đich thị bàn tay ông đã dính máu thì coi những chữ tôi viết ra đây chỉ bằng thừa.
Tôi rất ngạc nhiên khi mà đơn tố cáo đã qua tay ông Dương Trung Quốc tới Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng và rất nhiều người có uy tín mà vụ việc vẫn rơi vào im lặng?
Kính thưa ông! Trong khi bán tín bán nghi tôi đặt ra 2 giả thiết: (i) Nếu Lê Anh Hùng vu khống thì phải sử dụng pháp luật để trừng trị, rồi thông tin rông rãi để nhân dân được biết; và (ii) Nếu sự việc có thật (hãm hiếp phụ nữ rồi thủ tiêu) thì tôi xin dừng bút...
Nhân đây xin ông hãy nghe tôi kể một việc của tôi na ná giống ông là đang mắc vào rắc rối mà sau đó tôi giải quyết êm thấm, tình ra tình, lý ra lý. Cũng xin ông nhớ cho khi giải quyết phức tạp, tôi chỉ là công dân, để chứng tỏ pháp luật là công minh, mong rằng ông nên tin ở pháp luật. Câu chuyện của tôi như sau: Tôi có người em rể tên là Hoàng Xuân Côi, có ngôi nhà cạnh nhà tôi, sau một thời gian thì sinh ra hiềm khích. Vào năm 2008 ông Côi xây nhà không xin phép, sau đó bị UBND xã Thanh châu lập biên bản và xử phạt. Thế là từ đó mối hiềm khích cứ tăng lên, ông Côi luôn mồm nói với mọi người rằng ông bị phạt là do tôi có đơn tố cáo (nói với 5 anh em ruột của tôi). Rất oan ức mà không thể thanh minh, may sao ông Côi nói mãi cũng chán nên viết thư gửi tôi (giống như LAH đang tố cáo ông). Trong 5 lá thư có nhiều điều vu khống, tôi đọc phát hiện ra một câu: "Ông đã viết đơn tố cáo nên tôi bị phạt". Tôi chụp được bằng chứng này, tôi viết đơn gửi xã đề nghị xã xác nhận tôi có đơn hay không? Sau 2 tuần, xã mở hội nghị xác minh sau đó ghi vào biên bản: "Ông Doanh không có đơn tố cáo, ông Côi bị phạt là chức năng của xã". Nắm được bằng chứng tôi viết đơn gửi UBND phường Hai Bà Trưng (xã quản lý địa bàn, phường quản lý hộ khẩu). Chủ tịch phường tổ chức hội nghị để xác minh cuối cùng ông Côi phải đứng lên xin lỗi là ông đã bịa đặt, vu khống. Toàn bộ được ghi vào biên bản có dấu đỏ của UBND phường và dấu đỏ của đảng ủy phường. Nhưng ông Côi vẫn cảm thấy cay cú (giống như Lê Anh Hùng hiện nay), tiếp tục cà khịa với tôi. Thế là tôi viết đơn khởi kiện về tội vu khống, sau đó tôi nhận được thông báo xử lý do đại tá Trần Mạnh Thịnh ký có nội dung: "Hành vi Vu Khống của ông Côi chưa gây tác hại lớn nên không khởi tố mà xử lý bằng hình thức Cảnh cáo Hành chính. Vụ việc kết thúc cũng phải mất 2 năm trời ròng rã.
Một lần nữa tôi khẳng định pháp luật là công minh nên trong thư này tôi mong Thủ tướng đề nghị Quốc hội xử lý đơn của Lê Anh Hùng theo pháp luật. Kính thưa ông! Tôi chỉ là người dân rất bình thường mà không tiếc thời gian và công sức để bảo vệ danh dự. Khi một ai đó không biết bảo vệ danh dự thì người đời xếp vào loại vô liêm sỉ. Các cụ còn dạy "Nhân bất khả vô sỉ", có nghĩa rằng khi đã vô liêm sỉ thì không đáng làm người cho nên với tôi có thể thiếu đủ thứ nhưng danh dự thì phải giữ trọn.Với ông, giữ cương vị Thủ tướng tức là đang đại diện cho dân tộc Việt nam, một cử chỉ nào đó dù là sơ ý cũng làm mất đi ít, nhiều thể diện của dân tộc. Bất kể ai đọc những lá đơn tố cáo của Lê Anh Hùng đều không thể bình tĩnh được. Phần ông mất danh dự là đi một nhẽ, còn nhẽ khác là sư tồn vong của quốc gia, điều này mới là hệ trọng.
Tôi đặt giả thiết những lá đơn kia là đúng, mà nhìn vào thực tế của nhiều sự kiện như là Trung Quốc đấu thầu tới 90% các dự án, nhập siêu luôn tăng có khi lên tới 10 tỷ dollar/năm, rồi các sản phẩm độc hại, rồi nền kinh tế đang nát và nhất là tình hình biển Đông... Đơn của Lê Anh Hùng nói rõ có nguyên nhân từ Hoàng Trung Hải là người Hoa... Giả thiết xấu nhất, bàn tay ông dính máu là sự thật thì coi như những chữ tôi gõ đây là thừa, điều này chỉ xảy ra thiệt thân một cô gái và sự đã rồi chắc không có lần thứ hai nhưng nếu ông mắc vào một âm mưu nham hiểm của Trung Quốc thì còn thời gian để ông sửa chữa, ông chậm sửa chữa thì điều gì sẽ xảy ra...? Lúc đó, tôi chỉ còn là một nắm tro, còn ông đang nằm trong Mai Dịch nhưng lịch sử sẽ không im lặng như thân xác ông đang nằm sâu ba thước đất, lịch sử sẽ xếp ông ngang hàng với Lê Chiêu Thống!
Kính thưa ông! Sắp tới cõi mà vẫn phải suy nghĩ và gõ những điều chẳng hay ho gì, cứ lo lắng cho tương lai, âu là đặc tính của người già, mong ông vui lòng đón nhận. Tôi dừng bút.
Kính chúc ông mạnh khỏe, gia đình hạnh phúc.
Công dân Hoàng Đức Doanh
Tác giả gửi trực tiếp đến VANGANH.INFO
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi