Nguyễn Văn
Huy (Danlambao) - Vấn
đề là không phải nhân dân sợ hãi không dám tố cáo, mà là vì nhân dân không có
súng, trong khi đó những kẻ mà nhân dân muốn tố cáo lại có súng. Do đó, tôi đề
nghị bác Sang làm những chuyện sau đây, nếu
bác muốn dùng sức nhân dân loại trừ kẻ đầu sỏ của băng tham nhũng mà ông gọi là “đồng chí
X”...
*
Ngày 17/10/2012 bác Sang nói rằng:
“Chúng tôi có lỗi lớn, nhưng cô bác anh
chị cũng phải nghĩ về trách nhiệm của mình, cùng hệ thống chính trị đấu tranh
chống tham nhũng”.
“Chúng tôi hiểu tình hình trù úm người tố
cáo là rất ghê gớm. Nhưng vì sợ bị trù úm mà chúng ta không tố cáo thì đất nước
này sẽ thế nào?”
“Người ta có thể trú úm một người, một
nhóm người nhưng không thể trù úm cả dân tộc này”.
“Nếu chúng ta sợ hãi, cứ để những kẻ xấu len lỏi trong Đảng, trong
Nhà nước làm những điều sai trái, làm phương hại đến lợi ích quốc gia, phương
hại đến toàn dân chế độ thì thử hỏi toàn dân tộc này, toàn Đảng này, toàn quân
này chấp nhận được không? Chắc chắn không chấp nhận được”. (1)
Vấn đề là không phải nhân dân sợ hãi không
dám tố cáo, mà là vì nhân dân không có súng, trong khi đó những kẻ mà nhân dân
muốn tố cáo lại có súng.
Do đó, tôi đề nghị bác Sang làm những
chuyện sau đây, nếu bác muốn dùng sức nhân dân loại trừ kẻ đầu sỏ của băng tham
nhũng mà ông gọi là “đồng chí X”:
1) Kêu gọi sinh viên, học sinh tổ chức biểu
tình hàng loạt chống “đồng chí X” và băng đảng tham nhũng của ông ta ở những
thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẵng và Huế.
(Gửi
bác Sang “một thoáng hương xưa thời "Mỹ ngụy", thuở: nếu
là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng, nếu là người tôi sẽ chết cho quê hương”):
2) Ở mỗi nơi, bác gởi tới một đại đội bộ đội đi
vòng ngoài để giữ an ninh cho người biểu tình, không cho công an giải tán. Nhớ
dặn họ mang theo B40 để dọn chướng ngại vật do công an bày ra.
3) Chiêu dùng người ngoài đảng trị người trong
đảng, tôi xin giới thiệu đó là độc chiêu của bác Mao, sư tổ của bác Sang đó. Hồi
đó, tình hình của đảng của bác Mao cũng bị phân hóa giống như tình hình của đảng
của bác Trọng bây giờ, nghĩa là bác Mao biết rằng có hò hét bộ Chính Trị hay
Trung Ương Đảng kỷ luật Đặng Tiểu Bình, Lưu Thiếu Kỳ, hay Bành Đức Hoài cũng
không tới đâu, mà lại còn mang nhục vào thân, như nước mắt của bác Trọng đã
chứng minh.
4) Hành động ở đoạn 2 có thể không cần làm, mà
có khi làm không được, vì có khi chính ủy của đặc khu không phải là người của
bác Sang. Chỉ cần bác Sang dám đứng ra tuyên bố vài câu cho thật hách xì xằng,
giống như bác Mao đã làm, nghĩa là dùng uy tín cá nhân phát động phong trào
thanh thiếu niên “trù úm” (chắc là bác muốn nói “trù dập”) quân thù. Nếu bác
Sang dám lấy cái mạng nhỏ của bác ra bảo kê cho phong trào, thì chắc chắn mấy
triệu thanh thiếu niên ở cả 3 miền Bắc, Trung, Nam sẽ sẵn sàng sống chết với
bác.
5) Đề nghị của một kẻ vô danh tiểu tốt như tôi
có thể bác không cần nghe, nhưng độc chiêu của bác Mao chắc chắn không phải là
đồ bỏ. Lịch sử đã xác nhận rằng bác Mao đã thành công rực rỡ với chiêu “dùng
người ngoài đảng trị người trong đảng.” Do đó bác có thể quên ngay đề nghị của
kẻ vô danh, và bấm vào cái link sau đây để xem qua bài bản của bác Mao:
6) Theo như lịch sử, sau khi những kẻ thù của
bác Mao bị đánh gục hết rồi, thì đảng của bác Mao cũng còn nguyên vẹn, mà lại
thuộc vào bác Mao 100%. Do đó bác Sang đừng lo ngại về chuyện “những thế lực thù
địch trong và ngoài nước” thừa nước đục thả câu. Bác và bác Trọng đã có tiếng
tốt từ lúc nhóm họp Đại Hội Đảng để xử lý “đồng chí X”, thì chắc chắn sẽ được
thanh thiếu niên hưởng ứng tối đa. Bác chỉ cần cẩn thận một chút, đừng để “đồng
chí X” chạy thoát qua Tàu, kiểu như Hoàng Văn Hoan đã làm, thì phiền lắm.
Chúc bác thượng lộ bình an.
19/10/2012
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi