“ Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng”
par Paulo Thành Nguyễn, lundi 22 octobre 2012, 17:09 ·
Chiều
nay bà Nguyễn Thị Dung, mẹ nữ sinh Nguyễn Phương Uyên đã đến công an
phường Tây Thạnh để làm rõ về tình trạng của em. Ông Nguyễn Văn Tiến,
phó công an phường đón tiếp:
“ Thế bây giờ như thế này, tôi là phó trưởng công an phường, chút xíu nữa đây sẽ có anh trưởng công an phường trực tiếp nói chuyện với gia đình. Còn riêng bản thân tôi là người phụ trách trực tiếp vấn đề này thì tôi sẽ nói một cách là, hết sức là nôm na thôi, còn chi tiết thì tí nữa trưởng phường sẽ gặp. Tức là cháu Phương Uyên đã 20 tuổi rồi…, đây có anh trưởng phường…” ông Tiến đứng dậy kéo ghế.
“Có chuyện gì không?” Ông trưởng phường bước vào mang bảng tên Đặng Văn Hùng.
Sau một hồi yêu cầu xuất chứng minh nhân dân để ghi chép, ông Hùng hỏi:
“Rồi, chị đến đây có đề nghị gì?”
“Dạ, cháu đến đây là để yêu cầu xác minh bé Uyên đang ở đâu và yêu cầu được gặp mặt cháu.” Bà Nhung đáp.
“ Rồi, chị đợi tôi tí xíu nghe.”
Trong khi chờ ông Hùng trả lời thì ông Tiến tỏ vẻ thông cảm: ”Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng chứ không phải chúng tôi không hiểu điều đó đâu. Tâm lý của mình có con có cái cũng vậy, con tôi cũng lớn lắm rồi, tôi nay năm mấy rồi, tâm lý cũng rất là lo thế nhưng mà nó...nó có vấn đề, cái thứ nhất. Cái thứ hai nữa là, là là gia đình phải hết sức bình tĩnh, trong giai đoạn này sẽ có rất nhiều thành phần tác động đến gia đình thì chúng ta phải hết sức bình tĩnh. Đừng có nghe cái tác động rồi lại có những cái, cái, cái không tốt! Thứ nhất không tốt cho mình cái thứ hai không tốt cho bản thân con Uyên, đó. Phải bình tĩnh để làm sao xử lý sự việc cho nó, nó thông minh nhất, cho nó đạt hiệu quả nhất, đó! Còn sự việc nó như thế nào thì lát nữa trao đổi, nói chung là nó không có gì trầm trọng lắm đâu, nó còn nhỏ mà, đứa con gái mới lớn nó có biết gì đâu. Nó không hề biết sự việc nhưng chắc là nghe tác động…gì đó! Cho nên là có những biểu hiện làà…phạm tội.
” Ông Hùng bước vào: “ Rồi, bây giờ thế này nhe chị, để tôi trả lời cho chị luôn. Hiện nay cái chỗ bé Nguyễn Phương Uyên, sinh năm 1992. Hiện nay bé đương có được á là tạm giữ tại cơ quan…chị ghi đi!”
“Anh cho tôi xin cái giấy xác nhận.” Bà Nhung yêu cầu.
“Không, tôi chỉ báo miệng cho chị vậy thôi vì đây là công việc cơ quan tôi không làm theo yêu cầu của chị được. Như vậy là cơ quan công an…a…cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An, hiện nay đang tạm giữ điều tra làm rõ, còn tội danh như thế nào thì ở đây tôi không thụ lý tôi không có trả lời được, ha”
Bà Nguyễn Thị Dung rời khỏi đồn với một nghi vấn lớn là “tại sao họ lại chuyển Phương Uyên về Long An? Nếu chuyển thì phải chuyển về Bình Thuận quê nó chớ, hay là họ cố tình hành cho mình mệt?”
http://khoinguontrithucvn.wordpress.com/2012/10/22/chung-toi-biet-la-sai-quy-trinh-toi-biet-gia-dinh-rat-lo-lang-nhung-no-co-van-de-rieng/
“ Thế bây giờ như thế này, tôi là phó trưởng công an phường, chút xíu nữa đây sẽ có anh trưởng công an phường trực tiếp nói chuyện với gia đình. Còn riêng bản thân tôi là người phụ trách trực tiếp vấn đề này thì tôi sẽ nói một cách là, hết sức là nôm na thôi, còn chi tiết thì tí nữa trưởng phường sẽ gặp. Tức là cháu Phương Uyên đã 20 tuổi rồi…, đây có anh trưởng phường…” ông Tiến đứng dậy kéo ghế.
“Có chuyện gì không?” Ông trưởng phường bước vào mang bảng tên Đặng Văn Hùng.
Sau một hồi yêu cầu xuất chứng minh nhân dân để ghi chép, ông Hùng hỏi:
“Rồi, chị đến đây có đề nghị gì?”
“Dạ, cháu đến đây là để yêu cầu xác minh bé Uyên đang ở đâu và yêu cầu được gặp mặt cháu.” Bà Nhung đáp.
“ Rồi, chị đợi tôi tí xíu nghe.”
Trong khi chờ ông Hùng trả lời thì ông Tiến tỏ vẻ thông cảm: ”Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng chứ không phải chúng tôi không hiểu điều đó đâu. Tâm lý của mình có con có cái cũng vậy, con tôi cũng lớn lắm rồi, tôi nay năm mấy rồi, tâm lý cũng rất là lo thế nhưng mà nó...nó có vấn đề, cái thứ nhất. Cái thứ hai nữa là, là là gia đình phải hết sức bình tĩnh, trong giai đoạn này sẽ có rất nhiều thành phần tác động đến gia đình thì chúng ta phải hết sức bình tĩnh. Đừng có nghe cái tác động rồi lại có những cái, cái, cái không tốt! Thứ nhất không tốt cho mình cái thứ hai không tốt cho bản thân con Uyên, đó. Phải bình tĩnh để làm sao xử lý sự việc cho nó, nó thông minh nhất, cho nó đạt hiệu quả nhất, đó! Còn sự việc nó như thế nào thì lát nữa trao đổi, nói chung là nó không có gì trầm trọng lắm đâu, nó còn nhỏ mà, đứa con gái mới lớn nó có biết gì đâu. Nó không hề biết sự việc nhưng chắc là nghe tác động…gì đó! Cho nên là có những biểu hiện làà…phạm tội.
” Ông Hùng bước vào: “ Rồi, bây giờ thế này nhe chị, để tôi trả lời cho chị luôn. Hiện nay cái chỗ bé Nguyễn Phương Uyên, sinh năm 1992. Hiện nay bé đương có được á là tạm giữ tại cơ quan…chị ghi đi!”
“Anh cho tôi xin cái giấy xác nhận.” Bà Nhung yêu cầu.
“Không, tôi chỉ báo miệng cho chị vậy thôi vì đây là công việc cơ quan tôi không làm theo yêu cầu của chị được. Như vậy là cơ quan công an…a…cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An, hiện nay đang tạm giữ điều tra làm rõ, còn tội danh như thế nào thì ở đây tôi không thụ lý tôi không có trả lời được, ha”
Bà Nguyễn Thị Dung rời khỏi đồn với một nghi vấn lớn là “tại sao họ lại chuyển Phương Uyên về Long An? Nếu chuyển thì phải chuyển về Bình Thuận quê nó chớ, hay là họ cố tình hành cho mình mệt?”
http://khoinguontrithucvn.wordpress.com/2012/10/22/chung-toi-biet-la-sai-quy-trinh-toi-biet-gia-dinh-rat-lo-lang-nhung-no-co-van-de-rieng/
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Phản Hồi